Dương Hòa hít hít mũi, ánh mắt liền dán chặt vào bát canh không thể dứt ra.
Nụ cười trên môi Lương ma ma cứng lại.
Suýt nữa thì quên mất vị tổ tông này!
Bà ta hơi nghiêng người che đi ánh mắt nóng bỏng của Dương Hòa, quay lưng lại giục: “Ngài mau uống đi!”