Hắn vừa đứng dậy đã bị Cố lão gia kéo lại: “Không ổn! Ngươi không nghe lời Phương Chính Khôn nói tối nay sao? Hắn tạm thời không đối phó được Vương gia, chẳng lẽ còn không đối phó được với nhà ta hay sao? Huống hồ…”
Ông nghẹn ngào: “Tỷ tỷ của ngươi đã mang cốt nhục của Phương gia, nếu trở mặt thì có lợi gì cho tỷ ấy? Ngươi không màng tiền đồ của mình, cũng không màng đến tỷ tỷ của ngươi nữa sao?”
Đi đến nước này, đã lún quá sâu rồi, Cố lão gia không thể rút lui được nữa.
Những năm qua, số bạc nộp cho Phương gia cộng lại đã lên tới ba mươi vạn lượng, huống hồ còn gả đi một nữ nhi, nhi tử cũng nhờ vào mặt mũi của Phương gia mới vào được Quốc Tử Giám.