Chương 40: [Dịch] Sơn Hà Tế

Vực Sâu (2)

Phiên bản dịch 7673 chữ

Liễu Kình Thương thở phào nhẹ nhõm, cầm lấy tờ giấy định rời đi, chợt quay đầu lại: “Thành chủ đại nhân, nếu người cảm thấy không tiện công khai đối phó Thẩm Đường, vậy ta đề nghị có thể chặt đứt cánh tay của nàng trước.”

Từ Bỉnh Khôn ngẩn ra: “Lời này là ý gì?”

“Thẩm Đường đến Hạ Châu nhanh chóng đứng vững gót chân, công thế của chúng ta bị hóa giải dễ dàng, bản thân lại bận tối mắt tối mũi… Thành chủ cho rằng đều là bản lĩnh của riêng Thẩm Đường sao? Không, là bởi có người đang mưu tính cho nàng.”

“Lục Hành Chu?”

“Không sai… Nhân lúc hai người này còn chưa hoàn toàn về một phe, vẫn chỉ là mối quan hệ chủ nhà và khách trọ, đánh bại từng người một vẫn còn cơ hội. Đợi đến khi bọn họ càng thêm thân mật, ta e rằng sự quật khởi của Thẩm Đường sẽ không thể ngăn cản được nữa.”

Liễu Kình Thương nói đến đây, trong lòng cũng cảm thấy oan nghiệt. Hai người kia vốn chẳng có quan hệ gì, khởi đầu của mối quan hệ lại chính là vì hắn đã đào Bạch Trì, đuổi Lục Hành Chu đi.

Ai có thể ngờ phong vân lại xoay vần như thế…

Hắn cũng thực sự không còn tâm tư nói thêm, để lại câu nói đó rồi nhanh chóng đi đến Đan Dược Tư.

Lần này ngay cả Trần Cẩn Niên cũng đồng ý đi kiểm nghiệm, hắn chỉ không chịu nói lời trái lương tâm vì Thần Khí Đan, chứ không có nghĩa là không chịu đưa ra chứng minh cho các loại đan dược bình thường.

Một đoàn người hừng hực khí thế kéo đến cửa hàng dược phẩm của Đan Hà Bang, dân chúng vây kín ba vòng trong ba vòng ngoài, suýt nữa thì phá tan cả căn nhà. Liễu Kình Thương truyền âm khắp nơi: “Chư vị phụ lão chớ vội, đan dược của chúng ta tuyệt đối không có vấn đề! Trần chưởng tư sẽ kiểm nghiệm trước mặt mọi người để giải tỏa nghi ngờ của chư vị… Chư vị dù không tin Liễu mỗ, cũng phải tin được Trần chưởng tư chứ!”

Uy tín của Trần Cẩn Niên quả thực rất cao, đám đông đang náo loạn cuối cùng cũng yên tĩnh lại, vươn cổ chờ xem kết quả.

“Chư vị chớ nóng vội. Nếu không tin Đan Dược Tư của ta, cũng có thể mời cao thủ trong nghề vào trong, cùng bọn ta kiểm nghiệm.” Trần Cẩn Niên chắp tay với mọi người, rồi dẫn đầu đoàn người đi vào cửa hàng dược phẩm.

Trong cửa hàng dược phẩm còn bày mấy giỏ đan dược vừa được đưa đến lúc rạng sáng, bị mọi người làm ồn đến mức chưa kịp xếp vào tủ… Trần Cẩn Niên tùy ý nhấc vài viên phân phát cho thuộc hạ, bản thân hắn cũng cầm một viên bẻ ra khẽ ngửi.

Liễu Kình Thương mong chờ nhìn biểu cảm của Trần Cẩn Niên… rồi trơ mắt nhìn sắc mặt Trần Cẩn Niên càng lúc càng khó coi.

“Hồ đồ!” Trần Cẩn Niên nắm chặt viên đan dược đã bẻ ra, tay hắn run rẩy: “Loại Hồi Khí Đan phổ thông nhất này, mấy ngàn vạn năm qua không biết bao nhiêu đan sư đã tự mình phát huy ý tưởng mới, gần như là tác phẩm nhập môn. Ngay cả loại hàng nhập môn như thế này, các ngươi cũng có thể phối chế ra thứ méo mó vụng về như vậy! Ngươi thực sự không biết phối chế, sao không đến Đan Dược Tư mua công thức!”

Liễu Kình Thương giận dữ nói: “Sao có thể, ai mà chẳng biết đan dược của chúng ta chất lượng tốt nhất? Đan Hà Bang của ta chính là lấy đó làm nền tảng! Trần chưởng tư, ngươi không phải là cố ý…”

Lời còn chưa dứt, bên cạnh đã có một tu sĩ dân gian tự nguyện đi theo vào kiểm tra quát lớn ngắt lời: “Trước mặt mọi người, ai dám nói bừa? Hồi Khí Đan này của các ngươi rõ ràng hiệu quả cực kém, thêm cả đống bột khoai lang vào là thế nào, lẽ nào là để ăn cho ngon miệng hay sao?”

Liễu Kình Thương: “?”

“Bị trung hòa như vậy, thậm chí còn không hiệu quả bằng việc trực tiếp nhai dược thảo chưa luyện chế! Thứ này cũng gọi là đan dược, quả thực mất mặt xấu hổ, còn dám vu oan cho Trần chưởng tư!”

Người khác thở dài nói: “Cũng may là không độc… nếu không tội lỗi hãm hại dân chúng của ngươi lớn lắm! Dù là vậy, cái tiếng lấy đồ dỏm thay đồ tốt này cũng không tránh khỏi, ngươi lại dám thật sự để mọi người kiểm nghiệm trước bàn dân thiên hạ, can đảm ở đâu ra vậy…”

Dân chúng xôn xao.

Phải biết rằng một trong những chức trách của Đan Dược Tư chính là kiểm tra các cửa hàng dược phẩm có lấy đồ dỏm thay đồ tốt hay không, một khi điều tra xác thực, đây là việc có thể trực tiếp niêm phong xử lý, tiền phạt có thể khiến người ta khuynh gia bại sản!

Liễu Kình Thương trợn mắt há hốc mồm, Hồi Khí Đan mà các đồ đệ luyện thành thạo đến mức trôi chảy suốt nửa năm qua, sao đột nhiên lại biến đổi? Chẳng lẽ ban đầu Lục Hành Chu mang ra chính là thứ như vậy?

Nghĩ đến đây, hắn vội nói: “Trần chưởng tư, mọi người đều biết Hồi Khí Đan của chúng ta dùng phương thuốc của Lục Hành Chu, người cũng do hắn dạy! Nếu Hồi Khí Đan có vấn đề, thì đó cũng là vấn đề của Lục Hành Chu!”

Trần Cẩn Niên mặt lạnh tanh không nói, chẳng lẽ ý ngươi là, Đan Dược Tư trước đây đã tắc trách, đến cả loại khoai lang viên này cũng phê duyệt cho qua hay sao?

Hắn bước đến quầy, gõ gõ mặt quầy: “Đan dược ngày trước, lấy vài viên ra xem.”

Chưởng quầy run rẩy lấy vài viên phân phát, Trần Cẩn Niên kiểm tra một lát, rồi nổi giận đùng đùng: “Đan dược ngày trước không hề có vấn đề, chất lượng khá cao. Rõ ràng đây là do các ngươi sau khi thua lỗ gần đây đã tự ý sửa đổi đan phương để lấy đồ dỏm thay đồ tốt, hòng dùng cách này để nhanh chóng thu hồi vốn, lại còn muốn đổ tiếng xấu cho công thần trước đây! Phẩm hạnh của Đan Hà Bang, lão phu đã rõ!”

Đầu óc Liễu Kình Thương ong ong, sao cũng không thể hiểu nổi đây là chuyện gì.

Hắn chưa từng nghĩ, coi các đồ đệ như trâu ngựa, thì trâu ngựa cũng sẽ đá lại một cú.

Cú đá này nặng đến mức, nặng đến nỗi đạp hắn vào mười tám tầng địa ngục, gần như không thể xoay mình.

Nhưng đan dược đâu phải sửa bừa luyện bừa là có thể thành đan, các đồ đệ tự ý sửa bừa chỉ có thể luyện ra cả lò toàn cặn bã phế liệu, đây là việc chỉ có cao thủ trong nghề mới có thể sửa đổi!

Nếu là Lục Hành Chu làm, sao thời điểm lại cắt chuẩn xác tàn nhẫn đến vậy?

Trần Cẩn Niên mặt đầy giận dữ tuyên bố với bên ngoài: “Cửa hàng dược phẩm của Đan Hà Bang đóng cửa ngay trong ngày, sau đó Đan Dược Tư sẽ thúc giục chỉnh đốn, khi nào chỉnh đốn xong, khi đó mới được mở cửa!”

Trần Cẩn Niên phất tay áo dẫn người rời đi, Liễu Kình Thương nhìn đám đông vây kín ba vòng trong ba vòng ngoài, đầu óc choáng váng, một mảnh mờ mịt.

Ở góc phố, Độc Cô Thanh Li đẩy xe lăn của Lục Hành Chu đứng đó nhìn hồi lâu, rồi mới thần sắc phức tạp khẽ hỏi: “Ngươi làm sao dám khẳng định những đồ đệ kia của ngươi dám làm như vậy, lại còn cho rằng giao cho ai cũng được.”

“Phàm là người, ai cũng có máu nóng.” Lục Hành Chu thản nhiên nói: “Bấy lâu nay Liễu Kình Thương dung túng cho Bạch Trì chèn ép bọn họ, đã khiến mọi người giận mà không dám nói. Hôm qua vì muốn bù đắp tổn thất, lại bắt bọn họ làm việc gấp đôi, ngọn sóng ngầm bị đè nén này chỉ thiếu một mồi lửa là có thể vỡ đê. Thân là sư phụ đã tự tay dạy dỗ bọn họ nửa năm, sự khích bác của ta chính là mồi lửa đủ lớn.”

“Ngươi… không sợ Liễu Kình Thương sau khi trở về sẽ gây bất lợi cho bọn họ sao?”

“Bởi vậy ta vốn cho rằng thủ đoạn này có phần vội vàng, không muốn thi hành nhanh đến vậy. Nhưng đã quyết định làm, vậy thì phải làm cho triệt để.” Lục Hành Chu ung dung nói: “Lúc bọn họ đang sứt đầu mẻ trán ở đây, A Nọa đã đi đón đám học trò rời đi rồi… Thẩm thị thương hành tiếp nhận một nhóm học trò như vậy, cũng có thể xây dựng hệ thống đan dược của riêng mình, chỉ không biết Thanh Li cô nương có dám đối mặt với cơn thịnh nộ của Liễu Kình Thương chăng?”

Độc Cô Thanh Li mặt không biểu cảm.

Người quyết định của Thẩm thị thương hành là Thẩm Đường chứ không phải ta, ngươi khích tướng ta thì có ích gì.

Mà nói đi cũng phải nói lại, ngươi đến đây xem náo nhiệt, cớ sao lại bắt ta đẩy xe lăn, chỉ vì ta có tham gia vào chuyện này ư? Chuyện này thì liên quan gì đến việc ta đẩy xe lăn chứ?

Thiếu nữ tóc bạc sầm mặt nghĩ ngợi hồi lâu, vẫn không thể thông suốt được logic trong chuyện này.

Bạn đang đọc [Dịch] Sơn Hà Tế của Cơ Xoa

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    3d ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!