"Người đời đa phần là vậy... Ta cũng chỉ muốn xem suy nghĩ của ngươi thế nào thôi." Dạ Thính Lan ngừng lại một chút: "Ngươi mỗi khi đến một nơi đều quan sát và suy ngẫm như vậy... rất phù hợp với bản chất của việc tu hành."
“Vì sao lại hứng thú với suy nghĩ của ta?”
“Ngươi…” Dạ Thính Lan biết hắn lại bắt đầu giở trò trêu chọc, thầm hận bản thân rảnh rỗi đi bắt chuyện với hắn làm gì, thích quan sát thành trì thì cứ quan sát đi! Kết quả không chỉ dây dưa với kỹ nữ, mà còn bị hắn nắm tay đến giờ vẫn chưa buông.
Phải rồi, sao vẫn chưa buông tay? Dạ Thính Lan liền vội rút tay về.