“Thu lại những suy nghĩ viển vông đó đi.” Giọng của Dạ Thính Lan cũng đang run rẩy, nhưng vẫn cố gắng giữ tông giọng thanh lãnh: “Nhắm mắt, định thần.”
Lục Hành Chu nhắm mắt lại.
Rất nhanh đã cảm nhận được thần hồn kết nối, tựa như có Cửu Thiên Thần Nữ phiêu diêu tiến vào thức hải, thướt tha múa lượn.
Dược lực theo sự dẫn dắt của nàng, từng chút một thấm vào hồn hải, vừa thoải mái dễ chịu, lại vừa buồn ngủ mơ màng.