“Ngoài tài hoa thì sao?” Nguyên Mộ Ngư tiếp tục hỏi.
“Hắn đối xử với ta rất tốt, giúp ta rất nhiều việc, cũng không cần báo đáp gì. Chỉ là, chỉ là yêu đương thôi.” Bùi Sơ Vận tiếp tục lùi lại, lúc nào cũng sẵn sàng trốn vào Lễ bộ.
"Thật sao?" Nguyên Mộ Ngư ngẩng đầu nhìn trời, bỗng bật cười, đoạn lắc đầu xoay người, chậm rãi đi xa.
Bùi Sơ Vận lạ lùng gãi đầu.