“Vâng, sư tôn.”
Lưu Văn Bách và Trác Mính đồng thời lên tiếng, sau đó hai người nhìn nhau, phát hiện ra dường như vẫn chưa phân định ai lớn ai nhỏ.
“Văn Bách lên trước đi, sau này ngươi chính là đại sư huynh.”
Trác Mính vừa nghe, khuôn mặt nhỏ nhắn thoáng vẻ tiếc nuối, cơ hội trở thành đại sư tỷ cứ thế mà vuột mất.