Chương 56: [Dịch] Ta Điên Cuồng Tìm Đường Chết, Còn Bị Nâng Vì Tu Tiên Điển Hình

Đoạt khôi thủ, chân truyền Cửu Phong Lý Thanh Hải

Phiên bản dịch 7264 chữ

Giờ phút này, Tôn Nham vô cùng kích động.

Gã cảm nhận được uy lực của hỏa cầu này, vô cùng cường hãn.

Dù không bằng kiếm thuật Lý Thanh Hải thi triển trước đó.

Nhưng đối với một tu sĩ Luyện Khí tầng chín như Lý Thanh Hải mà nói, tuyệt đối cũng đã tiêu hao gần sáu bảy thành linh khí.

Chỉ cần đỡ được hỏa cầu này, Lý Thanh Hải chỉ với hai ba thành linh khí, lấy gì mà đấu với gã.

Nghĩ đến đây, Tôn Nham không còn do dự nữa.

Gã trực tiếp đẩy Linh Cốt Thuẫn trước người về phía trước.

Oanh!

Hỏa cầu va chạm vào Linh Cốt Thuẫn, phát ra tiếng nổ đinh tai nhức óc.

Cùng lúc đó, Linh Cốt Thuẫn tỏa ra một luồng quang mang mãnh liệt.

Quang mang khúc xạ ra bốn phía, quan sát kỹ, có thể lờ mờ nhìn thấy mấy luồng sáng tạo thành một đồ án trận pháp.

Uy lực khủng bố của hỏa cầu cũng bị trận pháp trước mắt này hoàn toàn ngăn chặn.

Có điều trận pháp cũng đã đến giới hạn, “rắc” một tiếng rồi vỡ tan.

Linh Cốt Thuẫn cũng vào lúc này mất đi không ít vẻ rực rỡ, trở nên ảm đạm vô quang.

Hiển nhiên, trận pháp bên trong Linh Cốt Thuẫn sau khi được kích hoạt đã bị phá hủy.

Trong thời gian ngắn muốn sử dụng lại Linh Cốt Thuẫn này là không thể.

Nhưng đối với Tôn Nham mà nói, thế là đủ rồi!

Tôn Nham vẫy tay, thu Linh Cốt Thuẫn vào túi trữ vật.

Sau đó bắt đầu nhanh chóng kết ấn.

Mặt đất xung quanh cũng rung chuyển theo.

Vừa kết ấn vừa nhìn Lý Thanh Hải bất động ở phía đối diện, gã cho rằng Lý Thanh Hải đã bị dọa cho ngây người, phần thắng đã nằm chắc trong tay mình.

Gã vốn không thích nói nhiều, lúc này cũng khó che giấu niềm vui trong lòng, bèn mở miệng thổ lộ:

"Ha ha ha, Lý Thanh Hải, ngươi trúng kế rồi."

"Ta vừa rồi chỉ dùng hai thành linh khí thi triển Thổ Nham Thuật mà đã dễ dàng lừa ngươi tung ra Hỏa Cầu Thuật."

"Ta đoán, linh khí của ngươi hiện tại đã không đủ ba thành, đúng không?"

"Vậy thì, một kích Thổ Trùy Thuật tiếp theo của ta, ngươi chống đỡ thế nào đây!"

Nghe Tôn Nham nói vậy, các đệ tử dưới đài vô cùng kinh ngạc.

"Thổ Trùy Thuật? Lại là pháp thuật Huyền giai hạ phẩm, Thổ Trùy Thuật!"

"Lần này Thanh Hải đạo hữu nguy rồi, dù sao hắn đã tiêu hao rất nhiều linh khí, làm sao có thể chống đỡ một kích Thổ Trùy Thuật này."

"Đúng vậy. Ai mà ngờ được Tôn Nham này lại có một món pháp bảo lợi hại đến thế, có thể dễ dàng chống đỡ Hỏa Cầu Thuật của Thanh Hải đạo hữu."

Trên đài cao, Diệp Phong cũng nở một nụ cười.

Gã dùng khóe mắt liếc trộm Kiếm Cửu.

Nếu Kiếm Cửu không ra tay, vậy Lý Thanh Hải chắc chắn phải chết.

Mà trong đám đông, Lục Bắc Tuyết bất giác siết chặt nắm tay nhỏ, vẻ mặt đầy căng thẳng.

Chỉ có Lý Thanh Hải trên đài là không hề lo lắng, thậm chí còn hơi ngơ ngác.

Ta hình như thật sự trúng kế rồi..

Nhưng hình như lại không hoàn toàn trúng kế..

Bởi vì chỉ có mình Lý Thanh Hải biết, quả cầu lửa vừa rồi, hắn thực chất chỉ dùng bốn thành linh khí.

Còn phần lớn linh khí trong cơ thể thì đã truyền hết vào linh kiếm.

Đồng thời, Lý Thanh Hải lại thầm thì trong lòng.

Pháp thuật Huyền giai sao.

Trông có vẻ lợi hại lắm.

Cũng không biết Bạt Kiếm Thuật này có đỡ nổi không.

Dù sao cũng là trận đấu cuối cùng rồi, không thể giữ lại thực lực được nữa.

Nghĩ đến đây, Lý Thanh Hải điên cuồng truyền hết toàn bộ linh khí trong cơ thể vào linh kiếm.

Theo linh khí không ngừng tiêu hao, cả người Lý Thanh Hải trông yếu đi không ít.

Mà điều này trong mắt Tôn Nham lại càng khiến gã thêm chắc chắn vào phán đoán của mình.

Lúc này, pháp thuật của gã cũng đã thi triển xong.

Trước người gã, ngưng tụ đến bốn năm mươi mũi lao đất.

Mỗi mũi lao đất đều to bằng cánh tay, tỏa ra một luồng uy lực hùng hậu.

"Đi!"

Tôn Nham quát lớn một tiếng, lòng bàn tay đẩy về phía trước.

Tức thì tất cả mũi lao đất liền bay về phía Lý Thanh Hải.

Lý Thanh Hải hơi căng thẳng một chút.

Hắn nhớ lại lời đánh giá của Các lão về Thanh Vân Kiếm Quyết trước đây.

Rất mạnh!

Thế là hắn liền thầm niệm vài câu trong lòng.

Bạt Kiếm Thuật, ngươi rất mạnh.

Bạt Kiếm Thuật, ngươi vô địch.

Bạt Kiếm Thuật, mấy mũi lao đất nhỏ nhoi không cản được ngươi đâu!

Niệm xong, Lý Thanh Hải đột ngột rút kiếm!

Vù!

Một tiếng kiếm ngân trong trẻo vang vọng, tựa như rồng thiêng rời vực thẳm!

Kiếm khí sắc bén quét ngang!

Kiếm khí sắc bén không gì cản nổi, nơi nó đi qua, tất cả đều tan vỡ.

Từng mũi lao đất lần lượt gãy nát, mất đi uy năng, rơi loảng xoảng trên lôi đài.

Mà lôi đài vốn được cho là chỉ có tu sĩ Trúc Cơ mới để lại được dấu vết, lại bị kiếm khí chém ra một vết kiếm sâu hoắm!

Tôn Nham sợ đến toàn thân run rẩy.

Gã định mở túi trữ vật ra lấy Linh Cốt Thuẫn.

Nhưng tốc độ của một kiếm này thật sự quá nhanh.

Chưa kịp để gã phản ứng, kiếm khí đã đến ngay trước mặt.

Đồng tử Tôn Nham co rút mạnh, thân thể lập tức bị xé thành hai nửa.

Mà đạo kiếm khí này, khí thế bừng bừng, cứ thế lao thẳng về phía trước, cuối cùng chém vào hộ tráo của lôi đài.

Rắc…

Hộ tráo lập tức nứt toác.

Tất cả đệ tử dưới đài tức thì sợ đến mặt không còn giọt máu.

May mà lúc này, Kiếm Cửu đã kịp thời ra tay!

Y búng ngón tay, một đạo kiếm khí bắn ra, lập tức đánh tan kiếm khí của Lý Thanh Hải.

Nhìn lôi đài tan hoang, nhìn Tôn Nham thân đầu hai nơi.

Tất cả mọi người có mặt đều đồng loạt hít vào một hơi khí lạnh.

Hơi khí lạnh này thậm chí còn khiến họ cảm thấy toàn thân rét run!

Mạnh!

Quá mạnh!

Đây… thật sự là một tu sĩ Luyện Khí tầng chín nhỏ bé có thể làm được sao?

Lý Thanh Hải, thật sự quá biến thái!

Đây đâu phải là đệ tử ngoại môn tư chất kém cỏi.

Nếu nói hắn là thiên kiêu của Thanh Vân Tông, bọn họ cũng tin.

Mà cho dù là thiên kiêu, ở kỳ Luyện Khí, cũng không ai mạnh mẽ như Lý Thanh Hải!

Thấy cảnh này, Diệp Phong vừa kinh hãi vừa sợ sệt.

Gã cảm nhận được một tia áp lực!

Nếu cứ để Lý Thanh Hải tiếp tục trưởng thành, hậu quả không thể lường được!

Tư chất nghịch thiên thế này, năm đó gã chỉ từng cảm nhận được trên người đường huynh Diệp Phàm!

Trong đám đông, Vương Đại Phú kích động đến khí huyết cuộn trào, mặt mày đỏ bừng.

Không thể ngờ được, Lý Thanh Hải lại mạnh đến thế.

Ban đầu còn tưởng chỉ cần vào được top mười, trở thành đệ tử nội môn.

Thì gã làm tiểu đệ này đã đủ vẻ vang rồi.

Bây giờ lại một hơi đoạt được khôi thủ!

Thật là lợi hại!

Lục Bắc Tuyết vốn luôn điềm tĩnh, giờ phút này đôi mắt đẹp cũng long lanh, khẽ hé đôi môi nhỏ.

Trên dung nhan tuyệt sắc của nàng là vẻ kinh ngạc xen lẫn vui mừng!

Kim Đan bà bà cũng kinh ngạc, nhưng nhiều hơn lại là sự xấu hổ..

Bà ta lại đoán sai rồi..

Lý Thanh Hải trời đánh này lại một lần nữa vả thẳng vào mặt bà ta.

Tại hiện trường, người duy nhất tương đối bình tĩnh chính là Kiếm Cửu.

Y biết trước Lý Thanh Hải đã học Thanh Vân Kiếm Quyết, nên không hề kinh ngạc khi hắn có thể thi triển ra loại kiếm thuật mạnh mẽ này.

Y nhìn Lý Thanh Hải, khẽ gật đầu, trong ánh mắt là vẻ tán thưởng nồng đậm.

Y biết, thức kiếm thuật cuối cùng này của Lý Thanh Hải là Bạt Kiếm Thuật!

Có thể nhanh chóng nắm vững hai loại kiếm quyết trong Thanh Vân Kiếm Quyết.

Kiếm Cửu chắc chắn rằng, trình độ kiếm đạo của Lý Thanh Hải sau này tất sẽ vượt xa y.

Thiên phú như vậy, Kiếm Cửu y không có lý do gì không thu nhận đệ tử này!

Thế là, ngay khi mọi người còn đang ngẩn ngơ.

Kiếm Cửu chậm rãi đứng dậy, cất giọng sang sảng.

"Lý Thanh Hải, từ nay về sau, chính là chân truyền Cửu Phong!"

???

!!!

Tất cả mọi người trong lòng lại một lần nữa chấn động mạnh

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Điên Cuồng Tìm Đường Chết, Còn Bị Nâng Vì Tu Tiên Điển Hình của Thâm Hải Lãng Hoa

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1d ago

  • Lượt đọc

    145

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!