Khốn kiếp! Mẹ nó chứ! Đổng Hạo giận đến hai mắt trợn tròn, hắn vừa ảo tưởng đến lúc mình ngầu bá cháy thì lại có kẻ dám cắt ngang, còn nói hắn tiêu rồi, thật là hết sức vô lý, đáng chết ngàn vạn lần.
Mà Chung Nhật vừa xông vào thấy vẻ mặt Đổng Hạo khó coi, ngỡ đối phương đã biết chuyện, liền nói ngay: “Hạo ca, có phải huynh đã biết chúng ta sắp tiêu rồi không?”
Rầm! Đổng Hạo đập bàn một cái, lạnh lùng nói: “Chung Nhật, hôm nay ngươi uống nhầm thuốc rồi phải không?”
“Xem ra trước đây ta cho ngươi thể diện quá, nên ngươi tưởng có thể tùy tiện đùa giỡn với lão tử.”