“Hừ, ra vẻ huyền bí.”
Ngọc U Hàn nhếch môi lạnh lùng, khinh thường nói: “Một tên phế vật và một đám phế vật, có gì khác nhau?”
Nàng đưa bàn tay ngọc ra, ngón tay trắng nõn khẽ điểm, một đạo quang mang xanh biếc bắn ra, giữa không trung phân thành mấy luồng, xuyên thấu hư không, chui vào giữa mi tâm của những phân thân kia.
Chúc Vô Gian dường như không kịp phản ứng, ngây ngốc đứng tại chỗ, thân thể bị Quy Khư Đạo Lực ăn mòn rồi sụp đổ.