Chương 12: [Dịch] Thiên Uyên

Hẹn ước đầu tiên, tham gia đại điển kết duyên (1)

Phiên bản dịch 4551 chữ

Bên trong vòng tay là một không gian riêng biệt, hư không tràn ngập pháp tắc đáng sợ.

Ý thức của Trần Thanh Nguyên đảo qua bốn phía, linh hồn bất giác run lên.

Vù!

Một đạo pháp tắc khởi động, trước mặt Trần Thanh Nguyên hiện ra một cây dù trắng đang khép chặt.

Dù trắng vừa xuất hiện, chạm đến một loại cấm chế nào đó trong vòng tay ngọc, một giọng nói lạnh lẽo truyền đến: "Trần Thanh Nguyên, đây là lễ vật mừng tân hôn tặng cho người trong lòng ngươi, ngươi phải có mặt."

Thành hôn lại tặng dù trắng, đây chẳng phải nguyền rủa người ta sao?

Nghe giọng nói này, chẳng lẽ là đang ghen?

Trần Thanh Nguyên ngượng ngùng, cứ tưởng chuyện đầu tiên trong giao hẹn sẽ khó khăn đến nhường nào, chẳng ngờ lại là thế này.

Năm xưa Trần Thanh Nguyên tiến vào Thiên Uyên, hồng y nữ tử liền muốn cùng hắn kết thành đạo lữ, thường xuyên đùa cợt. Chuyện này, Trần Thanh Nguyên nói rõ mình đã có hôn thê, trực tiếp từ chối.

Cũng chẳng phải hồng y nữ tử xấu xí, mà là một lời hứa hẹn.

Nếu luận về dung mạo, hồng y nữ tử xinh đẹp tuyệt trần, không giống người phàm tục, ngôn từ khó mà tả xiết. Bạch Tích Tuyết của Đông Di Cung dù nói là chim sa cá lặn, nhưng kém xa hồng y nữ tử.

Chỉ riêng khí chất ấy, đã khác biệt một trời một vực.

"Sao ta cảm giác nàng ấy có chút xấu bụng nhỉ."

Trần Thanh Nguyên khẽ lẩm bẩm một câu.

Vốn dĩ Trần Thanh Nguyên đã đoạn tuyệt nhân quả với Bạch Tích Tuyết, mọi chuyện trở về quá khứ. Nào ngờ hồng y nữ tử lại làm như vậy, Trần Thanh Nguyên không muốn đi cũng phải đi.

Đừng tưởng rời khỏi cấm khu Thiên Uyên là có thể tự do tự tại, nếu Trần Thanh Nguyên không thực hiện hẹn ước, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Nghỉ ngơi vài ngày, Trần Thanh Nguyên định rời khỏi Minh Nguyệt Thành, quay về Huyền Thanh Tông.

Tính toán thời gian, còn nửa năm nữa là đến ngày Thiên Ngọc Tông và Đông Di Cung kết thành thông gia.

"Tiền bối, ta phải đi rồi."

Trần Thanh Nguyên thu dọn hành lý xong xuôi, hướng về phía Lý Mộ Dương đang ngồi trong sân chắp tay nói.

"Sau này nếu gặp chuyện khó khăn, hãy tới đây tìm ta."

Lý Mộ Dương đưa ra một lời hứa.

"Được." Trần Thanh Nguyên không khách khí, đây chính là một đạo bùa hộ mệnh.

Đợi sau khi Trần Thanh Nguyên rời đi, Lý Mộ Dương hướng mắt về phía xa, trầm ngâm suy tư.

Huyền Thanh Tông, nghị sự điện.

Mọi người đang thương nghị việc trong tông môn, có nhắc đến chuyện liên hôn giữa Thiên Ngọc Tông và Đông Di Cung, dự định cử một vị trưởng lão tới tham dự cho có lệ.

Ngày lành kết duyên đã cận kề, đại diện của nhiều thế lực đã khởi hành, Đông Di Cung dần náo nhiệt hẳn lên.

"Tiểu sư thúc đã về rồi!"

Trần Thanh Nguyên vừa đến sơn môn Huyền Thanh Tông, đệ tử gác cổng lập tức bẩm báo chuyện này lên trên.

Để tránh gây phiền phức, Trần Thanh Nguyên giấu kín tu vi của mình. Chỉ cần hắn mang ngọc trạc bên mình, cấm chế trong ngọc trạc sẽ được kích hoạt, che giấu dao động linh khí trên người hắn.

"Tiểu sư đệ, hơn nửa năm nay ngươi đã đi đâu vậy?"

Hộ tông trưởng lão Đổng Vấn Quân gác lại mọi chuyện trong tay, vội vàng chạy tới gặp.

"Ra ngoài cho khuây khoả đôi chút."

Trần Thanh Nguyên khẽ cười đáp.

Các vị trưởng lão cũng lần lượt tới hậu viện, cùng Trần Thanh Nguyên chuyện trò. Lần trước Trần Thanh Nguyên trở về không lâu đã vội rời đi, các đồng môn còn chưa kịp ngồi lại cùng nhau nhấp chén trà.

Lúc đó Trần Thanh Nguyên vừa mới hồi tông, đã gây ra không ít xôn xao, rất nhiều tông môn muốn gặp mặt Trần Thanh Nguyên, dò la tin tức về Thiên Uyên Cấm Địa từ hắn.

Nhưng nghe nói Trần Thanh Nguyên đã thành phế nhân, giả chết để thoát thân, lại thêm thái độ cứng rắn của Huyền Thanh Tông, các môn phái khác cũng không tiện bức bách truy hỏi nữa.

Nay hai tông kết thành thông gia, thế lực ở Phù Lưu Tinh Vực liền chuyển sự chú ý từ Huyền Thanh Tông sang đó.

Bắc Hoang địa giới, có vô số tinh vực.

Chỉ riêng số tông môn ở Phù Lưu tinh vực, đã lên tới hàng chục vạn.

Huyền Thanh Tông được coi là thế lực hạng nhất ở đây, có uy vọng không nhỏ.

"Tiểu sư đệ, nữ nhân ở Đông Di cung kia từ hôn là tổn thất của ả, ngươi đừng quá để tâm. Chúng ta nhất định sẽ tìm ra diệu kế, giúp ngươi tái tạo linh căn, khôi phục phong thái ngày xưa.”

Một vị sư huynh râu bạc cho rằng vì chuyện thông gia giữa hai tông mà Trần Thanh Nguyên buồn bã, nên mới ra ngoài giải sầu, vội vàng an ủi.

"Đa tạ Hứa sư huynh quan tâm."

Trần Thanh Nguyên cảm thấy ấm áp, mỉm cười.

"Hôm nay hiếm khi chúng ta tụ họp, đừng nói những chuyện phiền lòng này, nâng chén cùng uống.”

Tông chủ Lâm Trường Sinh ngồi ở giữa, đứng dậy nâng chén.

"Cạn chén."

Mọi người đứng dậy, uống cạn rượu hoặc trà trong chén.

Bạn đang đọc [Dịch] Thiên Uyên

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    2mth ago

  • Lượt đọc

    5

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!