Thủ Bi Nhân đứng trên vân đoan, một tay chắp sau lưng.
Y khoác trên mình bộ áo vải màu sẫm giản dị, mái tóc thưa đã bạc quá nửa. Mỗi nếp nhăn trên gương mặt y đều kể lại một đoạn quá khứ ít ai hay.
Vân hải cuồn cuộn, dị cảnh hiển hiện.
Bầu trời hạ thấp, kinh lôi nổ vang.