Những người cùng tộc thấy vậy, vội vàng kéo Phục Linh xuống, an ủi:
“Người chết không thể sống lại! Thiếu gia bớt đau buồn.”
“Bây giờ ngươi chạy đến, cũng không thể nhìn mặt nương ngươi lần cuối, đã bất hiếu thì hãy thi cho tốt.”
Vài người vây quanh Phục Linh, khóc lóc thảm thiết, thoáng chốc còn có vẻ hiếu thuận hơn cả Phục Linh - con trai ruột.