Chương 28: [Dịch] Tiên Gia

Hắc Điếm, Chợ Đuổi Quỷ (3)

Phiên bản dịch 4696 chữ

Đợi Trịnh lão hắc đi xa, Phương Mộc Liên mới nói nhỏ: “Hai con quỷ vật này luyện độ thất bại, tùy thời đều có thể nhập tà, không thể giữ lâu, phải nhanh chóng đưa đến nhà hỏa táng để trấn áp, tiêu diệt.”

Nói xong, Phương Mộc Liên xách hai con rối giấy, chắp tay với Dư Khuyết, nhanh chân rời khỏi cửa hàng.

Dư Khuyết nhìn theo, mấy lần hắn đều muốn mở miệng, việc tiễn quỷ này hắn có thể đi thay.

Trịnh lão hắc chướng mắt thứ quỷ vật luyện hỏng kia, nhưng đối với hắn, đó lại là một phần tư lương, có thể thu vào trong Hắc hồ lô, hóa thành hôi thủy, dùng để nuôi dưỡng quỷ vật khác.

Đây cũng chính là một trong những nguyên nhân khiến Dư Khuyết hứng thú bừng bừng đi tới nơi này!

Làm việc dưới trướng luyện độ sư, thứ gì cũng có thể thiếu, nhưng tuyệt nhiên không thiếu cơ hội tiếp xúc với quỷ vật. Dư Khuyết chỉ cần lanh lợi một chút, ngầm nuốt chút nguyên liệu thừa thãi trong tay luyện độ sư, cũng đã đủ để hắn tự mình tiến hành luyện độ.

Vù!

Bất quá, dù trong lòng khát khao, Dư Khuyết vẫn áp chế ý định đó.

Hôm nay chung quy là ngày đầu tiên hắn tới, Trịnh lão hắc nhìn qua cũng chẳng phải hạng người lương thiện, vẫn nên ổn thỏa thì hơn, đợi sau khi hoàn toàn quen thuộc công việc trong tiệm, lúc đó sẽ nghĩ biện pháp biến phế thải thành bảo vật sau.

Hắn siết chặt tay áo, trong lúc đêm tối nhất, bước ra khỏi cửa hàng đồ giấy, vùi đầu chạy nhanh về phía nhà.

Những ngày tiếp theo.

Dư Khuyết ngày ngủ đêm ra, mỗi ngày đều làm việc ở cửa hàng đồ giấy, được chứng kiến không ít pháp khí, thủ đoạn mà luyện độ sư sử dụng.

Chỉ đáng tiếc Trịnh lão hắc kia vẫn giống như phòng kẻ trộm, đề phòng hai người cẩn thận, chỉ cho hai người phụ trách công đoạn pháo chế quỷ vật, tuyệt nhiên không đề cập đến những bước sau như nuôi dưỡng, độ hóa quỷ vật, cũng vẫn không quan tâm tới sống chết của hai người, áp bức tới cực hạn, lòng dạ đen tối tới mức khiến người khác giận sôi.

Hơn nửa tháng trôi qua, bởi vì Dư Khuyết biểu hiện ra vẻ cam chịu như Phương Mộc Liên, Trịnh lão hắc cũng bắt đầu phân phối thêm càng nhiều việc cho hắn.

Trong đó, công đoạn tiễn quỷ mà Dư Khuyết "thèm muốn" nhất, sau vài lần hắn nhúng tay vào, dứt khoát đã trở thành công việc của hắn.

Dư Khuyết mượn cơ hội này, mỗi lần tiễn ba quỷ vật phế đi, hắn sẽ lấy trộm một trong số đó, thu vào trong Hắc hồ lô, hóa thành hôi thủy.

Hắn còn cố tình lựa chọn hỏa táng tràng khác nhau mỗi lần nhận quỷ vật, tránh cho việc thường xuyên mang quỷ vật tới một chỗ, bị người có tâm ghi lại số lượng.

Cuối cùng, khi thời hạn làm học đồ một tháng kết thúc, Dư Khuyết được nghỉ một đêm, trong hồ lô cũng đã rót được kha khá.

Hắn mang theo hơn nửa hồ lô nước tro, lặng lẽ cáo biệt gia trung, chân sáo bước nhanh đến nơi họp chợ Quỷ.

………………

Thành huyện về đêm, tối đen như mực, càng gần đến vùng núi ngoại ô, sương mù trên đường phố càng dày đặc, hầu như chẳng có người sống nào lai vãng.

Dư Khuyết không biết chợ Quỷ ở đệ thất phường tại nơi nào, một mình lang thang trên con phố vắng tanh.

Đây không phải hắn chưa lên kế hoạch xuất hành, mà bởi vì chợ Quỷ tuy đêm nào cũng họp, nhưng địa điểm lại chẳng hề cố định.

Nơi nào trong thành âm khí thịnh nhất, chính là nơi quỷ vật tụ tập, tiên gia gặp gỡ trong đêm đó.

Thỉnh thoảng mới có những nhân vật hoặc thương hội hào phóng, cố ý tạo ra nơi có âm khí thịnh, để thu hút đám quỷ trong thành, tiên gia tụ họp, từ đó tạm thời cố định địa điểm họp chợ Quỷ.

Dư Khuyết dạo bước trong đêm chừng nửa canh giờ, bỗng nhiên giờ Tý điểm, hắn đột nhiên cảm thấy trong thành huyện như phủ một tầng sương giá, lạnh lẽo lạ thường.

Trên con phố vốn dĩ trống trải, chợt lại có người qua lại.

Tất cả bọn chúng đều có gót chân lơ lửng cách mặt đất, mặt mày trắng bệch, đôi mắt đờ đẫn, phiêu đãng qua lại trên phố, không phải người, mà là những vong hồn vất vưởng trong thành.

Dư Khuyết nay đã có Gia Thần, tự nhiên chẳng sợ những quỷ hồn này, ngược lại mắt còn thoáng sáng lên.

Nếu không phải muốn nhờ chúng dẫn đường, quỷ hồn trong thành cũng không thể tùy tiện bắt, Dư Khuyết đã muốn thấy con du hồn nào trên phố liền thu con đó.

Hắn theo sát những vong hồn, đi đến nơi âm khí thịnh nhất trong thành.

Chẳng mấy chốc, sương mù càng thêm dày đặc xuất hiện trên phố, chúng như đang trườn bò trên mặt đất, ẩm ướt lạnh lẽo, sền sệt, dường như còn có thể chui vào trong miệng, mũi người, hình thù như những xúc tu.

Dư Khuyết đi vào trong sương mù, hắn lập tức như đã rời khỏi trần gian huyện thành, đi đến chốn âm tào địa phủ.

Chỉ thấy trong sương mù bóng người nhấp nhô, cao cao thấp thấp, có những thân hình như cự vật qua lại, cũng có những cái đầu bay tới bay lui, tiếng quỷ khóc vang vọng khắp nơi.

Đây chính là đích đến của hắn đêm nay, nơi diễn ra Quỷ Tập thứ bảy của Hoàng Sơn.

Bạn đang đọc [Dịch] Tiên Gia của Bố Cốc Liêu

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    2mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!