“Lão bản, ngươi lại tán tỉnh một NPC nữa hả? Giỏi thật đấy Hi hi”
Tả Dữu cười hi hi trêu chọc.
Lâm Tễ Trần đảo mắt khinh thường, nói: “Chỉ có ngươi là biết nói chuyện thôi đấy. Gần đây cửa hàng làm ăn thế nào rồi?”
“Rất tốt, vô cùng tốt. Doanh thu tháng này của chúng ta đã tăng 25% so với tháng trước! Đều là kết quả của sự lãnh đạo anh minh của ta!” Tả Dữu khoe khoang nói.