Chương 93: [Dịch] Tu Tiên, Ta Có Thể Xuyên Qua Thế Giới Khác

Thưởng Hoa Bảo Lục (1)

Phiên bản dịch 5098 chữ

Mưa bụi giăng màn.

Thi thể cứng đờ nằm trên mặt đất lạnh lẽo, y phục sớm đã ướt đẫm nước mưa. Ngỗ tác của nha môn vây quanh thi thể bận rộn, Chu Nghiệp làm bộ đầu thì nhìn về phía bóng người ở đằng xa.

Hà Ngữ Phù che dù, Chu Cư chắp tay đứng dưới chân núi, vạt áo khẽ lay động trong gió, trên mặt mang theo vẻ thiếu kiên nhẫn.

"Chu công tử."

Chu Nghiệp bước nhanh tới:

"Ngươi nói hắn trên đường chạy trốn kiệt sức mà chết?"

"Không sai." Chu Cư gật đầu:

"Chuyện này người trong lâm trường có thể làm chứng, lúc đó Lãnh gia chủ toàn thân mang thương chạy tới, kết quả đột nhiên mất hết sức lực."

"Không sai!" Đinh Hãn, quản sự lâm trường, liên tục gật đầu:

"Ta có thể làm chứng."

"Ta..." Hà Ngữ Phù cũng cẩn thận giơ tay:

"Ta cũng thấy."

"Xin cứ yên tâm." Chu Nghiệp cười nói:

"Chu mỗ không hề nghi ngờ ý của Chu huynh đệ, chỉ là tò mò không biết ai đã động thủ với Lãnh gia chủ. Nói ra thì Lãnh gia chủ những năm gần đây đắc tội không ít người, bị người ta tìm tới cửa cũng không có gì lạ."

"Chuyện này ta không rõ." Chu Cư lắc đầu:

"Lúc đó phía sau quả thật có một hắc y nhân che mặt, nhưng thấy chúng ta đông người, liền không tiến tới."

"Chu bộ đầu." Lúc này ngỗ tác ngẩng đầu, bẩm báo:

"Trên người Lãnh gia chủ có tổng cộng năm loại vết thương, ngoài ra còn trúng độc, hẳn là trên đường chạy nhanh độc khí công tâm mà chết."

"Trừ độc, vết đao là nặng nhất, nhục thân cao thủ Nội Khí bị xé rách, người hạ thủ chắc chắn có một vị cao thủ Nội Khí."

Cao thủ Nội Khí?

Chu Nghiệp nhíu mày.

Cao thủ Nội Khí ở Lạc Bình huyện hắn cơ bản nắm rõ, trong số đó không có ai có thù oán với Lãnh Trì, lại có thể giết chết hắn.

Vậy thì là từ bên ngoài đến?

Về phần Chu Cư...

Với thủ đoạn ẩn giấu của Chu phủ, muốn giết chết Lãnh Trì không cần phiền phức như vậy, còn để lộ ra.

"Chu huynh."

Chu Cư mở miệng:

"Trời đã không còn sớm, nếu không có chuyện gì khác, vậy Chu mỗ xin cáo từ."

"Chu huynh đệ đi thong thả." Chu Nghiệp hồi thần:

"Chuyện này làm phiền báo cho ta biết, vất vả rồi."

...

Chu phủ.

Nhìn theo Chu Cư về phòng và đóng cửa lại, Hà Ngữ Phù mím môi, thần sắc phức tạp đi tới tiền viện.

Những hình ảnh lúc Lãnh Trì chết liên tiếp hiện lên trong đầu.

Những người khác ở quá xa, nhìn không rõ, nhưng nàng ở ngay bên cạnh, mơ hồ dường như thấy Chu Cư giơ tay lên.

Sau đó,

Lãnh Trì liền từ trên không trung ngã xuống.

Mã Tuân vẫn đang luyện võ, đao pháp ngày càng thuần thục.

"Cái kia..."

Do dự một chút, Hà Ngữ Phù gọi Mã Tuân dừng lại, nhỏ giọng hỏi:

"Ngươi có từng thấy công tử luyện võ chưa?"

"Chưa từng." Mã Tuân lắc đầu, thành thật trả lời:

"Từ khi ta đến phủ, chưa từng thấy qua."

"Đúng không!" Hà Ngữ Phù hai mắt sáng lên:

"Ta cũng chưa từng thấy, vậy ngươi nói xem, công tử có phải là không biết võ công gì không?"

"Biết chứ!" Mã Tuân mở miệng, vẻ mặt đương nhiên:

"Thiếu gia biết võ công."

"Thật sao?" Hà Ngữ Phù trong lòng căng thẳng, như thể phát hiện ra một bí mật không ai biết, toàn thân bắt đầu run nhẹ.

"Thiếu gia tu luyện một môn công phu cứng, gọi là Thập Tam Hoành Luyện, là một môn công phu rất lợi hại, chuyện này là sư phụ nói với ta." Mã Tuân nói:

"Nhưng thiếu gia không chịu luyện, cho nên sư phụ mới bảo ta cố gắng tu luyện, sau này còn bảo vệ thiếu gia."

"Ách..." Hà Ngữ Phù biểu cảm cứng đờ:

"Vậy được."

Thấy nàng không tiếp tục truy hỏi, Mã Tuân xoay người tiếp tục tôi luyện đao pháp, trong mắt lóe lên một tia giảo hoạt.

Thực lực của thiếu gia chính là bí mật, đương nhiên không thể nói cho ngươi biết.

Hậu viện.

Chu Cư xoa xoa ngón tay, như có điều suy nghĩ.

"Dị chủng Nội Khí!"

Cái chết của Lãnh Trì đương nhiên không thể tách rời khỏi hắn, lúc đó hai người giao thủ từ xa, khí huyết cùng Nội Khí va chạm.

Mà Nội Khí của Lãnh Trì, vượt quá dự liệu của hắn, tuy rằng có chút giống như tu luyện không đúng cách, nhưng vẫn có một luồng Nội Khí men theo khí huyết ngoại phóng xâm thực tới.

Nếu không phải Ngũ Hành Quyền Kinh lợi hại, thật đúng là có khả năng bị thương.

"Theo lời Diệp Sùng Sơn, loại chân khí này thường trực tiếp thông tới Tiên Thiên, là truyền thừa mà tông môn đỉnh cấp mới có, Lạc Bình huyện nhỏ bé này sao có thể có?"

"Lời đồn Lãnh Trì khi còn trẻ có được kỳ ngộ, mới có thể trong thời gian ngắn bay lên tận trời, xem ra chuyện này chưa chắc đã là giả."

"Thế giới chủ thực lực thượng hạn quá cao, khó tránh khỏi tàng long ngọa hổ, xem ra cho dù ở huyện thành cũng phải cẩn thận, nếu không rất dễ đụng phải xương cứng."

"Cũng may..."

Lặng lẽ cảm thụ sự thay đổi khí tức trong cơ thể, trên mặt Chu Cư lộ ra một nụ cười.

"Thông Nguyên cảnh giới đã có thể hơi cảm nhận được."

Rồi sau đó tay hắn lật một cái.

Trong lòng bàn tay hắn xuất hiện một miếng ngọc bội hình hoa sen.

Vật này cũng đến từ Lãnh Trì.

...

Lãnh phủ.

"Tê..."

Trong mật thất tối đen như mực, bật lửa lóe lên ánh sáng yếu ớt.

Lãnh Hình châm nến, từ trong ngăn kéo lấy ra một quyển sách cũ nát, đặt lên bàn rồi chậm rãi mở ra.

"Thưởng Hoa Bảo Lục!"

"Hợp Hoan Tiên Môn..."

Theo nội dung trên sách từng cái hiện ra trước mắt, biểu cảm của Lãnh Hình cũng càng ngày càng kích động, gân xanh trên cổ nổi lên, hai mắt đỏ ngầu.

Bạn đang đọc [Dịch] Tu Tiên, Ta Có Thể Xuyên Qua Thế Giới Khác của Mông Diện Quái Khách

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    7d ago

  • Lượt đọc

    48

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!