Ngư Ấu Vi trợn tròn đôi mắt thu thủy, còn Thư Tu thì cứng đờ cả khuôn mặt mị hoặc.
Cái đầu nhỏ của Khương Nê ló ra từ sau rèm, chỉ cảm thấy khó hiểu, không tài nào nghĩ thông.
Lão Mạnh dẫn đường đến một nơi non xanh nước biếc, có mấy căn nhà tranh sơ sài đến đáng thương, trên sào tre vắt vài bộ quần áo rách nát. Nếu thế này mà cũng gọi là chiếm núi xưng vương, thì thiên hạ còn ai muốn đi làm giặc cướp nữa?