“Chà chà, tiểu nương tử vũ mị này nội lực thật là xuất chúng, xứng với cặp song phong trước ngực nàng, cũng hùng vĩ tráng lệ như nhau, thế này thì tốt quá, lên giường là có thể cùng ta ngang tài ngang sức! Cổ ngữ có câu một khắc đáng ngàn vàng, một ngày có trăm khắc, một đêm ta chẳng phải kiếm được mười vạn hoàng kim sao? Cho nên cái tên nhóc ngông cuồng kia nói ngàn lượng hoàng kim, tính là cái thá gì!”
Ngô Sĩ Trinh được Thanh Thành Vương, người vốn chỉ có một mụn con trai, dốc lòng bồi dưỡng nên tính kiên nhẫn vô cùng bất phàm. Nhưng Từ Phượng Niên lúc này lại chẳng có được sự kiên nhẫn đó, hắn trầm giọng nói: “Thư Tu, còn không phá trận, có tin sau khi để người khác phá trận xong, ta sẽ thật sự ném ngươi ra ngoài cho kẻ khác đùa giỡn không?!”