Trong khoảnh khắc Trần Bình An bước vào, sắc mặt Ngô Lâm lập tức trở nên vô cùng ngưng trọng.
Danh của người, bóng của cây!
Mãng Đao, Mãng Kim Cương, thiên kiêu trên Tân Tú Bảng! Mấy ngày nay, danh tiếng ấy như sấm động bên tai.
Tuy không biết việc chém giết Huyền Quang Cảnh có bao nhiêu phần hư thật, nhưng nói gì thì nói, cũng không phải một kẻ Nội Khí Cảnh tầng ba nhỏ bé như hắn có thể động vào.