Đường Sát cười lạnh một tiếng, đôi tay đột nhiên bóp chặt yết hầu của Triệu Long và Triệu Hổ, nhấc bổng cả hai lên cao. Dù hai kẻ kia liều mạng giãy giụa, nhưng trước sức mạnh áp đảo của Đường Sát, mọi sự phản kháng đều trở nên vô vọng.
“Rắc!” Hai tiếng xương gãy giòn giã vang lên, cổ của Triệu Long và Triệu Hổ bị Đường Sát thẳng tay vặn đứt.
Thân thể hai người tức khắc mềm nhũn, ánh sáng trong mắt cũng theo đó mà tiêu tán. Đường Sát tùy ý ném xác hai kẻ đó sang một bên.
Ngay khoảnh khắc Đường Sát vặn gãy cổ Triệu Long và Triệu Hổ, trong đầu Ôn Vô Đạo vang lên tiếng thông báo của hệ thống:
“Đinh! 【Hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt Hắc Long Sơn! Nhận được một lần triệu hoán! Năm năm tu vi!】”
“Đinh! 【Lần đầu hoàn thành nhiệm vụ! Thưởng thêm một viên Tẩy Tủy Đan!】”
Dứt lời, Ôn Vô Đạo lập tức cảm nhận được một luồng khí nóng từ đan điền tuôn ra, nhanh chóng lan tỏa khắp tứ chi bách hài. Luồng sức mạnh này tựa như hồng thủy gột rửa kinh mạch, khiến hắn cảm thấy toàn thân tràn đầy một cảm giác sức mạnh chưa từng có.
“Đây là... cảm giác tu vi thăng tiến!” Tâm thần Ôn Vô Đạo chấn động, lập tức khoanh chân ngồi xuống, nhắm mắt ngưng thần, cảm nhận sự thay đổi trong cơ thể.
Luồng khí nóng kia du tẩu trong kinh mạch, mỗi khi đi qua một nơi đều mang lại cảm giác tê dại, như thể đang tẩy lễ thân thể hắn. Một lát sau, Ôn Vô Đạo đột nhiên mở mắt, một tia tinh quang xẹt qua đồng tử.
“Tam lưu võ giả! Ta rốt cuộc đã đột phá!” Ôn Vô Đạo siết chặt nắm đấm, cảm nhận sức mạnh cuồn cuộn không ngừng trong người, lòng không khỏi kích động. Hắn chưa từng nghĩ tới mình lại có thể đột phá đến cảnh giới võ giả trong thời gian ngắn như vậy.
“Chúc mừng chủ nhân đột phá!” Đường Sát là người phản ứng đầu tiên, lập tức quỳ một gối xuống đất, cung kính lên tiếng.
“Chúc mừng chủ nhân!” Thập Tam Nương, Đường Long cùng những người khác cũng lần lượt tiến lên, trên mặt lộ rõ vẻ vui mừng chân thành. Tuy bọn họ được hệ thống triệu hoán mà đến, nhưng lòng trung thành đối với Ôn Vô Đạo là xuất phát từ tận đáy lòng. Thấy thực lực chủ nhân thăng tiến, bọn họ tự nhiên cảm thấy hân hoan.
Ôn Vô Đạo đứng dậy, trên mặt mang theo nụ cười nhạt, phất tay nói: “Đều đứng lên đi, chẳng qua chỉ là đột phá Tam lưu võ giả mà thôi, so với cường giả thực thụ thì còn kém xa lắm.”
Đường Sát đứng dậy, trầm giọng nói: “Chủ nhân thiên tư trác tuyệt, đột phá Tam lưu võ giả chỉ là khởi đầu. Với tiềm lực của chủ nhân, tương lai nhất định sẽ trở thành cường giả đỉnh phong!”
Ôn Vô Đạo cười cười, không nói gì thêm. Hắn hiểu rõ, thực lực tăng lên tuy đáng mừng, nhưng cục diện hiện tại vẫn không mấy lạc quan. Âm mưu của phủ Thành chủ và Mã gia tựa như thanh kiếm treo lơ lửng trên đầu, có thể rơi xuống bất cứ lúc nào.
Bước ra khỏi đại sảnh, Ôn Vô Đạo đứng trên đỉnh Hắc Long Sơn, phóng tầm mắt nhìn về phía dãy núi trập trùng và đại địa bao la phía xa, lòng đầy suy tư.
Thế giới hắn đang sống có tên là Linh Vũ đại lục, một thế giới cao võ. Nơi đây cường giả vi tôn, cá lớn nuốt cá bé, kẻ có võ công cao cường thậm chí có thể một tay diệt một quốc gia, dời non lấp bể, không gì không thể.
Linh Vũ đại lục chia làm năm đại châu: Đông Châu, Tây Châu, Nam Châu, Bắc Châu và Trung Châu. Mà Đại Du Quốc nơi hắn đang ở, chính là nằm tại Đông Châu.
Đông Châu vốn bị ba đại đế quốc là Đại Du, Đại Dịch và Đại Tề chia cắt, nhưng theo thời gian, khả năng kiểm soát của ba đế quốc dần suy yếu, vô số thế lực mọc lên như nấm sau mưa, thậm chí một số thế lực ẩn thế từ thời viễn cổ cũng dần lộ diện. Toàn bộ Đông Châu, hay thậm chí là cả Linh Vũ đại lục, đều đang rơi vào cảnh hỗn loạn và bất ổn.
“Thế giới này, so với những gì ta tưởng tượng còn phức tạp hơn nhiều...” Ôn Vô Đạo lẩm bẩm, ánh mắt thoáng hiện vẻ ngưng trọng.
Hắn biết rõ, dù mình có hệ thống trợ giúp nghịch thiên, nhưng trong thế giới cường giả như mây này, chỉ dựa vào sức mạnh cá nhân thì vẫn chưa đủ.
Hắn cần xây dựng một thế lực thuộc về riêng mình, một thế lực có thể che giấu thân phận, tích lũy sức mạnh. Chỉ có như vậy, hắn mới có thể đứng vững gót chân trong thế giới hỗn loạn này, thậm chí là nắm giữ vận mệnh của chính mình trong tương lai.
“Đã như vậy, vậy thì thành lập một thế lực đi.” Ôn Vô Đạo hạ quyết tâm, ánh mắt lóe lên tia sáng sắc lẹm.
Hắn quyết định đặt tên cho thế lực này là “Tiêu Dao Các”. Cái tên này vừa phù hợp với tâm nguyện sống lại một đời, theo đuổi sự tự tại tiêu dao của hắn, lại vừa mang đến cảm giác thần bí khó lường. Trong thế giới hỗn loạn này, các loại thế lực tầng tầng lớp lớp, thêm một cái “Tiêu Dao Các” cũng sẽ không thu hút quá nhiều sự chú ý.
“Tiêu Dao Các...” Ôn Vô Đạo khẽ đọc lại cái tên này, khóe môi nhếch lên một nụ cười, “Từ hôm nay trở đi, ta chính là Các chủ của Tiêu Dao Các. Đường Sát, Đường Long, Thập Tam Nương đều sẽ là thành viên của Tiêu Dao Các ta.”
Ngay lúc này, tiếng thông báo của hệ thống lại vang lên:
“Đinh! 【Ký chủ thành công thành lập thế lực ‘Tiêu Dao Các’! Khen thưởng Âm Dương Diện Cụ!】”
Ôn Vô Đạo nghe vậy thì đại hỷ, hệ thống này quả thực rất hiểu lòng người, muốn gì có nấy. Ngay sau đó, một chiếc mặt nạ khắc họa hai cực âm dương hư không xuất hiện trong tay hắn.
Mặt nạ toàn thân đen kịt, bề mặt khắc những hoa văn phức tạp, đồ án âm dương nhị cực lấp lánh ánh sáng thần bí dưới ánh mặt trời.
Cùng lúc đó, thông tin về Âm Dương Diện Cụ cũng truyền vào não bộ hắn:
【Âm Dương Diện Cụ】: Có thể che giấu mọi thông tin của ký chủ, bao gồm khí tức, tu vi, dung mạo... Sau khi đeo vào, ký chủ sẽ hoàn toàn ẩn mình giữa thiên địa, không ai có thể nhìn thấu thân phận thật sự.
“Đồ tốt!” Ánh mắt Ôn Vô Đạo hiện lên vẻ phấn khích. Có chiếc mặt nạ này, hắn có thể che giấu thân phận một cách hoàn hảo, thậm chí khi cần thiết có thể hành sự bằng một thân phận khác. Đối với hắn mà nói, đây không nghi ngờ gì là một trợ lực cực lớn.
Hắn nhẹ nhàng đeo mặt nạ lên mặt, tức khắc cảm thấy một luồng sức mạnh thanh lương bao phủ toàn thân. Khí tức của hắn trong nháy mắt trở nên mờ mịt không rõ, thậm chí ngay cả chính hắn cũng cảm thấy như mình không tồn tại.
“Chủ nhân, ngài đây là...” Đường Sát và những người khác thấy vậy, ánh mắt thoáng qua vẻ kinh ngạc.
Ôn Vô Đạo cười cười, nhàn nhạt nói: “Từ hôm nay trở đi, Tiêu Dao Các chính thức thành lập. Ta là Các chủ của Tiêu Dao Các, còn các ngươi là thành viên cốt cán. Mục tiêu của chúng ta là xây dựng một trật tự của riêng mình trong thế giới hỗn loạn này.”
Đường Sát và những người khác nghe xong, đồng loạt quỳ một gối, cung kính hô: “Thuộc hạ thề chết theo Các chủ!”
Ôn Vô Đạo gật đầu, ánh mắt quét qua mọi người, trầm giọng nói: “Tuy nhiên, ở bên ngoài, các ngươi vẫn cứ gọi ta là Thiếu chủ!”
Thực lực hiện tại của hắn vẫn còn nông cạn, kẻ mạnh nhất trong Tiêu Dao Các là Đường Sát, tu vi cũng chỉ mới Nhất lưu đỉnh phong.
Phía trước vẫn còn Hậu thiên, Tiên thiên, Tông sư, Đại tông sư, cho đến Bán bộ Thiên nhân, Thiên Nhân chi cảnh. Sách lược hiện tại của hắn chính là mượn thế để lớn mạnh, vững vàng tiến bước!
“Rõ!” Mọi người đồng thanh đáp lời.
Ôn Vô Đạo tháo Âm Dương Diện Cụ xuống, ánh mắt một lần nữa hướng về phương xa, lòng tràn đầy mong đợi và dã tâm.
“Linh Vũ đại lục, Tiêu Dao Các... cứ bắt đầu từ đây đi.”
……………