Chương 18: [Dịch] Vô Thượng Tiên!

Chuyển tu

Phiên bản dịch 7666 chữ

Một canh giờ sau.

Bên cạnh một giá sách khác, Tô Du cau mày nhìn quyển cổ tịch trong tay, đây không phải công pháp tu tiên cũng chẳng phải luyện thể thuật, mà là một pháp môn kỳ lạ.

Thậm chí có thể nói là ngụy thần thông.

Là pháp môn được sáng tạo ra bằng cách mô phỏng thiên phú thần thông của những đại năng thượng cổ.

Pháp môn này tên là: Huyết Kình Thôn Nguyệt Công.

Nó mô phỏng theo đại năng yêu tộc thời thượng cổ, kết hợp với luyện thể thuật.

Cổ tịch ghi lại, lấy huyết mạch của yêu tộc Thôn Thiên Kình làm cội nguồn, có thể tạo ra bản nguyên ngụy thần thông trong cơ thể.

Bản nguyên ngụy thần thông này có năng lực nuốt chửng đất trời.

Nó thôn phệ tinh hoa đất trời, tích tụ bên trong bản nguyên.

Đến lúc thi triển ngụy thần thông, có thể bộc phát sức mạnh hơn gấp bội trong nháy mắt.

Thời thượng cổ, yêu tộc Thôn Thiên Kình vẫn là một đại tộc, nhưng cùng với sự suy tàn của yêu tộc, cộng thêm nguyên do của ngụy thần thông này, vô số tu tiên giả đã lần lượt săn giết yêu tộc Thôn Thiên Kình, đến nay, yêu tộc Thôn Thiên Kình thượng cổ này đã sớm tuyệt diệt.

Môn Huyết Kình Thôn Nguyệt Công này, tự nhiên trở thành thứ gân gà giống như 《Thương Mộc Tuế Luân Công》, ăn thì không có vị mà bỏ đi thì tiếc.

“Đủ rồi.”

Nhìn thấy pháp môn này, Tô Du lập tức cầm hai quyển cổ tịch đi đến quầy.

Sau quầy của Thiên Thư Các là một lão giả tóc đã hoa râm, đợi mấy vị khách phía trước tính tiền xong, ông nhìn hai quyển cổ tịch Tô Du mang tới.

Lão giả không khỏi liếc nhìn Tô Du một cái, có chút kinh ngạc: “Hai quyển cổ tịch, mỗi quyển năm mươi mai linh thạch hạ phẩm, ngoài bản thân có thể xem ra thì không được truyền cho người khác. Một khi đã bán, cửa hàng không nhận đổi trả.”

“Hiểu rồi.”

Tô Du có chút đau lòng lấy một trăm mai linh thạch hạ phẩm từ trong túi Càn Khôn ra, đổi lấy hai quyển sách mới được sao chép rõ ràng từ tay lão giả.

Lật xem một chút, Tô Du khẽ cau mày.

《Thương Mộc Tuế Luân Công》 được ghi chép trong sách này chỉ có ba luân, tổng cộng hai mươi bảy chuyển.

Còn 《Huyết Kình Thôn Nguyệt Công》 là quyển thượng, chia làm năm cảnh giới.

Mỗi khi luyện thành một cảnh, thực lực có thể tăng lên một bậc, tối đa là năm bậc.

Quan trọng nhất là, ở đây có ghi người tu luyện Huyết Kình Thôn Nguyệt Công thì nhục thân phải cực kỳ mạnh mẽ, nếu không rất có khả năng không chịu nổi sức mạnh bộc phát của ngụy thần thông, mà tự mình bạo thể bỏ mình.

Nói tóm lại, sức mạnh ngươi bộc phát ra càng mạnh thì nhục thân của ngươi cũng phải càng mạnh để có thể chịu đựng được.

Nếu không, không chết cũng bị trọng thương.

Thấy Tô Du đã trả tiền, lão giả của Thiên Thư Các cười tủm tỉm nói: “Tiểu hữu, nếu luyện thành hai môn thượng cổ kỳ công này, thì sau này ở Đại Càn tu tiên giới chắc chắn sẽ có chỗ cho ngươi.”

“Đương nhiên, cho dù không luyện thành cũng đừng nản lòng, ngươi phải tin rằng trời đất bao la, thế nào cũng có một môn kỳ công hợp với ngươi, mà Thiên Thư Các của ta lại cất giữ rất nhiều tiên công kỳ công, sau này nhớ thường xuyên ghé qua.”

Tô Du: “...”

Hắn nghe mà nghiến răng, chỉ muốn cắn người.

Lão già này đang nhắm vào túi tiền của hắn đây mà.

Hay là cho rằng hắn dễ lừa?

Tô Tĩnh Bang đến bên cạnh Tô Du, thấy hắn bỏ ra một trăm mai linh thạch hạ phẩm để mua hai quyển phế thư, sắc mặt lập tức có chút kỳ quái.

Nhìn Tô Du như nhìn một kẻ ngốc lắm tiền, chẳng trách chưởng quỹ lại hoan nghênh hắn sau này thường xuyên ghé qua.

“Ngươi… Thôi bỏ đi, thứ này nhìn thì tốt đấy, nhưng vô dụng… Sau này cứ coi như một bài học đi.” Tô Tĩnh Bang lắc đầu.

Ông không nói nhiều, thấy Tô Du đã tính tiền xong thì dẫn hắn rời khỏi Thiên Thư Các.

Tô Du cất hai pháp môn vào túi Càn Khôn, vui vẻ rời đi.

Nhìn bề ngoài thì Thiên Thư Các lời to, nhưng hắn có bảng thông thạo trong tay nên cũng không hề lỗ.

Hai bên đều rất vui vẻ.

Sau đó, Tô Tĩnh Bang dẫn Tô Du đến một cửa hàng chuyên bán vật liệu yêu thú.

“Đây là cửa hàng của Ngu gia ở Hắc Nham Sơn, giá cả vật liệu yêu thú tương đối phải chăng.” Tô Tĩnh Bang nói.

Ngu gia ở Hắc Nham Sơn, Tô Du biết gia tộc này.

Đây là một gia tộc tu tiên mạnh hơn Tô gia rất nhiều, nghe đồn Ngu gia một nhà có năm vị Trúc Cơ, giỏi về ngự thú.

Hắc Nham Sơn là một phúc địa, bên dưới có một linh mạch nhị giai.

Ngoài cửa hàng này, Ngu gia còn có một cửa hàng khác trong phường thị, cửa hàng đó chuyên bán linh sủng.

Ở đây, Tô Du đã mua ba mươi lăm giọt tinh huyết yêu thú nhất giai hậu kỳ, giá từ hai đến ba mai linh thạch hạ phẩm một giọt, tốn gần một trăm mai linh thạch hạ phẩm.

Tinh huyết của yêu thú càng mạnh thì giá càng đắt.

Sau đó hai người lại đi dạo một vòng trong phường thị.

Ở đây quả thật có rất nhiều thứ tốt, nhiều thứ khiến Tô Du nhìn mà thèm, muốn mua, nhưng trong tay hắn đã không còn bao nhiêu linh thạch hạ phẩm.

Dạo một vòng, hai người liền quay về Đan Các.

Buổi tối.

Tô Du bỏ ra ba mai linh thạch hạ phẩm mua một bình linh tửu mời Tô Tĩnh Bang và mọi người cùng uống, sau khi ăn no uống đủ thì trở về một căn phòng nhỏ do nhị trưởng lão sắp xếp.

Ngồi xếp bằng trên giường, Tô Du lấy 《Thương Mộc Tuế Luân Công》 và 《Huyết Kình Thôn Nguyệt Công》 từ trong túi Càn Khôn ra.

Chủ yếu là Thương Mộc Tuế Luân Công, tuy chỉ có ba luân hai mươi bảy chuyển, nhưng ít nhất Tô Du tu luyện đến Kết Đan cũng không thành vấn đề.

Nhìn môn công pháp này, Tô Du trong lòng vui mừng: “Nếu có thể chuyển tu thành công, sau này ta sẽ chủ tu môn công pháp này.”

Ngô Đồng Thanh Mộc Quyết quá tầm thường, trước đây là không có lựa chọn.

Bây giờ có Thương Mộc Tuế Luân Công tốt hơn, Tô Du tự nhiên hy vọng có thể chuyển tu.

“Thử xem sao.”

Tô Du bắt đầu thử.

《Thương Mộc Tuế Luân Công》 nhập môn cần có khí tức bản nguyên Thương Mộc, loại sức mạnh đặc biệt này Tô Du tự nhiên không thể có được.

Hắn chỉ có thể từ từ thử, xem có thể dựa vào bảng thông thạo để nhập môn công pháp hay không.

Một đêm trôi qua.

Tô Du không thu hoạch được gì.

Nhưng sau một đêm thử tu luyện 《Thương Mộc Tuế Luân Công》, ngày hôm sau hắn lại cảm thấy tinh thần sảng khoái, tinh thần khí dường như hoạt bát hơn trước rất nhiều.

Điều này khiến Tô Du nhìn thấy một tia hy vọng, trong lòng vô cùng vui mừng.

Buổi chiều.

Tô Du theo Tô Tĩnh Bang và mọi người rời khỏi phường thị Vân Sơn, bắt đầu trở về.

Ra khỏi phường thị.

Đi được một đoạn không xa, Tô Tĩnh Bang liếc nhìn mấy nơi, thần sắc lãnh đạm, sau đó những luồng khí tức ẩn nấp ở mấy nơi đó liền độn đi xa.

Những nơi như rìa phường thị là nơi mà bọn cướp thích ẩn náu nhất.

Chỉ là thực lực của những tên cướp này đa phần không mạnh.

“Đi mau.”

Tô Tĩnh Bang thấp giọng nói một câu, dẫn đầu tăng tốc rời đi.

Đường về cũng thuận buồm xuôi gió, không gặp phải bất kỳ cuộc tập kích nào, cho dù đã về gần Giang Thành cũng không thấy Lâm gia đối địch mai phục.

Thuận lợi trở về dược viên, Tô Trường Dụ thấy hắn đã về, biết tâm của Tô Du không đặt ở dược viên, ông trầm ngâm suy nghĩ rồi nói: “Học thêm một năm nữa, ngươi hẳn là có thể thử bái sư học luyện đan.”

“Ngươi đã luyện thành Uẩn Linh Thuật, điểm này có ưu thế hơn người khác, chỉ là tu vi của ngươi là điểm yếu.”

“Những người khác đa phần là Luyện Khí cảnh tầng bốn mới bắt đầu học luyện đan, nếu không pháp lực rất khó duy trì.”

Tô Du nghe vậy cười nói: “Lão sư, ta không vội.”

“Cứ đợi sau khi lên Luyện Khí cảnh tầng bốn rồi tính.”

Tô Trường Dụ thở dài vỗ vai Tô Du: “Vậy ngươi cứ tu luyện cho tốt, ngươi có tiền đồ hơn ta, ngoài kiến thức về dược sư ra, những thứ khác ta không giúp được gì cho ngươi.”

Những ngày tiếp theo, ngoài việc tu luyện hằng ngày, Tô Du chủ yếu tập trung vào việc thử chuyển tu 《Thương Mộc Tuế Luân Công》.

Sau một tháng thử nghiệm, khí tức trên người Tô Du mới bắt đầu có sự thay đổi.

《Thương Mộc Tuế Luân Công》 chuyển tu thành công, đã nhập môn.

Bạn đang đọc [Dịch] Vô Thượng Tiên! của Chiến Chùy Đả Bảng

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    2d ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!