Chương 20: [Dịch] Vô Thượng Tiên!

Bạo động

Phiên bản dịch 7399 chữ

Sáng sớm hôm đó, dưới sự dẫn dắt của gia chủ Tô Bằng, một nhóm tộc nhân Tô gia theo chân một lão giả đến dược viên. Nhìn từ xa, đó là một lão giả tóc đã hoa râm, gương mặt đầy nếp nhăn, khí tức trên người vô cùng huyền diệu.

Tầm long định huyệt là một việc vô cùng phức tạp, lại thêm việc bố trí trận pháp để xây dựng phúc địa, nên sẽ tốn rất nhiều thời gian.

Vì thế, gia chủ Tô Bằng chỉ ở lại dược viên nửa ngày rồi rời đi, quay về Giang Thành.

Tô Du chỉ liếc nhìn từ xa khi lão giả đến, sau đó tiếp tục công việc thường ngày và tu luyện trong dược viên.

Một địa sư nhất giai muốn tầm long định huyệt và xây dựng một phúc địa, việc này tốn ít nhất cũng phải hơn một tháng.

Thậm chí nếu chậm một chút, cũng có thể mất đến hai ba tháng.

Hắn không có tính hiếu kỳ, cũng hiểu về địa sư nên không cần quá để tâm.

Vì có địa sư đến, vị nữ trưởng lão duy nhất trong gia tộc là Tứ trưởng lão Tô Nhược Tố đã đến dược viên để cùng Tam trưởng lão trấn thủ nơi này.

Linh mạch là chuyện quan trọng nhất của Tô gia trong thời gian tới, không thể lơ là.

Nửa tháng sau khi địa sư đến, bên trong một căn nhà.

Tô Du đang nghiền bột dụ thú, khoảng thời gian này hắn đã thu thập được vài phần nguyên liệu đủ năm, định bụng xem có thể săn được một con Địa Nham Thử nhất giai hậu kỳ hay không.

Trước đây hắn cũng từng thử, nhưng đáng tiếc đều không dụ được nó ra.

“Đêm nay thử lại lần nữa.” Tô Du tăng thêm liều lượng, hiện tại gia tộc đã bắt đầu tìm kiếm nơi cốt lõi của linh mạch để xây dựng phúc địa.

Vì vậy, hắn nghĩ hay là gần đây nên săn nhiều Địa Nham Thử hơn, tốt nhất là có thể săn sạch Địa Nham Thử khỏi linh mạch này.

Cùng với sự tăng tiến của tu vi Luyện Thể Thuật, hiện giờ Địa Nham Thử không còn giúp ích nhiều cho hắn.

Nhiều nhất cũng chỉ là kiếm thêm chút linh thạch từ gia tộc để tu luyện.

Hơn nữa có thể đoán được, chỉ hơn một năm nữa hắn sẽ rời dược viên, bái sư trở thành luyện đan học đồ.

Vậy thì đám Địa Nham Thử này tự nhiên không thể giữ lại.

Hắn luyện chế đủ hai mươi phần bột dụ thú, trong đó có năm phần là nguyên liệu đủ để dụ dỗ và săn giết Địa Nham Thử nhất giai hậu kỳ.

Đợi đến đêm khuya, Tô Du lặng lẽ rời khỏi nhà, đến một dược viên hẻo lánh.

Hắn chia ra vài nơi, lần lượt bố trí hai mươi phần linh mễ đã trộn bột dụ thú.

Ngay khi hắn định trở về phòng mình chờ đợi, hắn đột nhiên ngửi thấy trong không khí có một mùi hương thoang thoảng.

Mùi hương này có chút quen thuộc, hơi giống bột dụ thú nhưng lại có điểm khác biệt.

“Đây là thứ gì?” Tô Du khẽ nhíu mày, lòng đầy nghi hoặc.

“Keng!”

“Ầm!”

Tô Du vừa đi được nửa đường, một tiếng chuông chói tai vang vọng khắp dược viên, cùng với tiếng chuông lan ra, mặt đất của cả dược viên cũng khẽ rung lên.

Cảm nhận được động tĩnh này, dù Tô Du không biết chuyện gì đang xảy ra, cũng biết dược viên sắp có chuyện!

Sắc mặt Tô Du biến đổi, hắn vội muốn lao về đại trang viên, bởi vì nơi đó có Tam trưởng lão và Tứ trưởng lão trấn giữ, lại có tất cả tu tiên giả của Tô gia, là nơi an toàn nhất trong dược viên.

Nếu nơi đó cũng không an toàn thì hắn ở đây lại càng nguy hiểm.

Nhưng không đợi hắn đi được bao xa, khắp nơi trong dược viên đã vang lên những tiếng chuột kêu.

Mặt đất gần Tô Du cũng đột nhiên chui ra hai con Địa Nham Thử, một con lớn hơn một thước, là một yêu thú nhất giai tiền kỳ có khí tức khá mạnh, một con gần hai thước, đã đạt đến trình độ yêu thú nhất giai trung kỳ.

Dưới ánh trăng mờ ảo, hai con Địa Nham Thử chui ra vô cùng tức giận, đôi mắt đỏ như máu, khí tức trên người cuồng bạo vô cùng.

“Chít chít chít!!!”

Vừa xuất hiện.

Cảm nhận được khí tức của nhân tộc Tô Du, hai con Địa Nham Thử lập tức lao về phía hắn.

Bộ lông đen nhánh hoàn toàn hòa vào màn đêm, tốc độ của Địa Nham Thử nhanh đến lạ thường, trong nháy mắt đã lao đến bên cạnh Tô Du.

Chỉ trong khoảnh khắc tiếp theo, hai con yêu thú Địa Nham Thử đột nhiên trợn tròn mắt.

Lông toàn thân dựng đứng, như thể gặp phải hung thú đáng sợ nào đó, cơ thể run rẩy không ngừng vì sợ hãi.

Vù!

Trong cơ thể Tô Du, sức mạnh của Luyện Thể Thuật ẩn sâu bên trong tức thì bộc phát, huyết quang bao bọc đôi tay đang nắm chặt thành quyền.

Sắc máu mờ ảo bao phủ toàn thân hắn, dưới màn đêm, hắn tựa như một con cự ngạc yêu thú thành tinh tái thế, vung ra đôi vuốt của mình.

“Bốp! Bốp!”

Hai quyền tức thì đấm trúng hai con Địa Nham Thử.

Bị khí tức trên người Tô Du chấn nhiếp, Địa Nham Thử ngay cả né tránh cũng không dám, cơ thể run rẩy kinh hãi, cứ thế hứng trọn hai quyền này.

Máu tươi bắn ra tạo thành một màn sương máu, còn có thể nghe thấy tiếng xương cốt trong cơ thể Địa Nham Thử vỡ vụn, chúng bị đánh bay xa mười mấy hai mươi trượng trong đêm tối, rơi xuống một mảnh dược điền khác, bùn đất văng tung tóe, tạo thành hai cái hố sâu.

Hai con Địa Nham Thử, bao gồm cả con yêu thú nhất giai trung kỳ kia, đều lập tức mất đi hơi thở, bị một quyền đánh chết.

Giết chết hai con yêu thú Địa Nham Thử, Tô Du mới quan sát tình hình toàn bộ dược viên, vừa nhìn, tim hắn lại thót lên một cái.

“Chít chít chít!!!”

Bốn phía dược viên đều vang lên tiếng kêu chói tai giận dữ của Địa Nham Thử.

Dường như toàn bộ bầy yêu thú Địa Nham Thử trong linh mạch đều bị kích động và dụ ra ngoài, lúc này, vô số yêu thú đang lao về phía đại trang viên.

Dù hơn một năm qua Tô Du thỉnh thoảng có săn giết Địa Nham Thử, nhưng số lượng Địa Nham Thử chui lên khỏi mặt đất lúc này ít nhất cũng phải hơn hai trăm con.

Thậm chí còn có vài con Địa Nham Thử nhất giai hậu kỳ với khí tức cực kỳ đáng sợ.

Thấy mấy con yêu thú Địa Nham Thử đáng sợ kia dẫn đầu lao về phía đại trang viên, đồng tử Tô Du co rút lại, trong lòng thầm giận: “Có kẻ đã kích động bầy Địa Nham Thử? Là ai?”

Trong khoảnh khắc, trong đầu Tô Du hiện lên từng đối tượng đáng ngờ.

Đầu tiên là gã địa sư và mấy tên đệ tử học việc vừa đến dược viên không lâu.

Thứ hai, là Lâm gia.

Cuối cùng là trong Tô gia bọn họ có thể có nội gián.

Chẳng qua những ý nghĩ này chỉ lướt qua trong đầu Tô Du, thấy vô số yêu thú Địa Nham Thử tấn công trang viên, sắc mặt hắn biến đổi, cắn răng xoay người lao về phía cái bẫy mình vừa bố trí.

Hai mươi phần bột dụ thú, đã có sáu con Địa Nham Thử giận dữ xông ra ăn phải, lúc này đang lảo đảo ngã trên đất.

Trông như thể đã say rượu.

Tô Du mỗi con một quyền, đánh chết toàn bộ.

Mười bốn phần bột dụ thú còn lại, trong đó có bốn phần bột dụ thú cực mạnh đều được Tô Du thu lại.

Vút!

Tô Du thu liễm khí tức đến cực hạn, lặng lẽ ẩn mình tiến về phía đại trang viên.

May thay, Thương Mộc Tuế Luân Công mà hắn chuyển tu lại vô cùng lợi hại về mặt thu liễm khí tức, khi đã thu liễm, khí tức toàn thân Tô Du giống như một cái cây bình thường.

Dù cho Địa Nham Thử có chạy ngang qua cũng không thể phát hiện.

Đại trang viên.

Ong!

Từng tầng trận pháp được khởi động, nhưng không bao lâu, một điểm nút của một trong các trận pháp vang lên tiếng nổ lớn, trận kỳ vỡ nát.

Có trận pháp trực tiếp mất hiệu lực, có trận pháp uy lực giảm mạnh, lung lay sắp sụp, hoàn toàn không dùng được.

Tam trưởng lão Tô Xương đang chủ trì trận pháp sắc mặt đại biến, mắt đầy sát ý gầm lên: “Quách Địa Sư ở đâu!?”

Vút!

Tứ trưởng lão Tô Nhược Tố vẫn giữ dáng vẻ mỹ phụ lao tới, sắc mặt khó coi đến cực điểm nói: “Kẻ họ Quách và mấy tên học trò của gã đã biến mất, trận pháp của trang viên rất có thể là do bọn chúng giở trò.”

Nghe vậy, Tô Xương nhìn vô số Địa Nham Thử từ bốn phương tám hướng lao tới, lại nghĩ đến một khả năng nào đó, sắc mặt lại biến đổi.

“Lâm gia? Không ổn!”

Bạn đang đọc [Dịch] Vô Thượng Tiên! của Chiến Chùy Đả Bảng

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    2d ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!