Chương 35: [Dịch] Yêu Vật Diễn Sinh Kỹ Của Ta Mới Là Chính Thống

Thế nào mới là tuyên truyền (1)

Phiên bản dịch 4866 chữ

"Nhạc Tử Nhân câu lạc bộ lần đầu nghênh đón cường địch, sân nhà đối chiến với Bán Bộ Tông Sư, Công Tôn Kiệt của Huyền Quang Tông. Câu lạc bộ lần đầu mở bán vé, giá vé thấp nhất 50 văn, chỗ ngồi đẹp nhất khán đài chỉ một lượng bạc. Trong thời gian tranh tài, Nhạc Tử Nhân câu lạc bộ bao ăn bao ở. Vé có hạn, mua nhanh kẻo lỡ..."

"Đội hình ra sân của Nhạc Tử Nhân câu lạc bộ rất mạnh, người sáng lập câu lạc bộ, Lý gia lần đầu xuất hiện, cùng 'Tuyệt Đại Thiên Kiêu' Sử Tường tạo thành tả hữu tiền phong, đội hình áp dụng trận hình 442, hãy xem tuyệt đại song kiêu có thể đá nát trứng của Bán Bộ Tông Sư hay không."

"Các sòng bạc lớn tại Uy Ninh thành mở sòng cá cược, đến tột cùng là tân binh Nhạc Tử Nhân dẫm lên tông sư quật khởi, hay là bị tiền bối võ lâm trấn áp mà từ đó chìm nghỉm?"

"Tri phủ Uy Ninh phủ, chủ bạ cùng các quan viên xác định sẽ đến xem trận đầu tiên của Nhạc Tử Nhân câu lạc bộ."

...

Hai ngày nay, Uy Ninh phủ bỗng chốc náo nhiệt hẳn, đầu đường cuối ngõ, nơi đâu cũng bàn tán về tin tức trận đấu giữa Nhạc Tử Nhân câu lạc bộ và Công Tôn Kiệt.

Mỗi con phố đều dán đầy các áp phích tuyên truyền về trận đấu.

Tiêu đề áp phích rất bùng nổ, nội dung có cả chữ và hình vẽ.

Nổi bật nhất là bức họa tập thể của Nhạc Tử Nhân câu lạc bộ, trên một tờ giấy vẽ 11 người, lấy Lý Dã làm trung tâm, Sử Tường, Lưu Quảng Thắng và những người khác xếp thành hình chữ V, tất cả đều khoanh tay trước ngực, dáng vẻ vô cùng ngạo nghễ.

Trên đầu Sử Tường và những người khác còn viết biệt danh của họ, như là: Tuyệt Đại Thiên Kiêu, Trạc Cương Thủ, Thiết Cước Tiên, Phi Mao Thối, Huyền Thiết Thuẫn,... Những ai vốn không có biệt danh, Lý Dã cũng đặt cho họ.

Họa sĩ có tay nghề cao, chỉ vài nét bút đã phác họa được hình dáng của Lưu Quảng Thắng và những người khác.

Duy chỉ có phần mặt của Lý Dã ở giữa là một dấu chấm hỏi to, biệt danh trên đầu viết "Thần bí nhân", có thể nói là đã tạo ra sự tò mò đến tột đỉnh.

Còn có áp phích cá nhân của các cầu thủ, trên áp phích của Sử Tường, hắn tung cước đá mạnh vào hạ bộ đối phương, áp phích dạng truyện tranh còn cẩn thận viết thêm từ tượng thanh "bốp" bên cạnh, tư thế cực kỳ đẹp mắt.

Lưu Quảng Thắng ở trên áp phích, phía sau một người, hai tay đan chéo, hai ngón trỏ song song hướng lên, đâm vào cửa sau của người nọ, biểu cảm trên mặt lão đầu tử vừa bỉ ổi lại vừa tà ác…

Cùng lúc với áp phích, còn có một cuốn sách nhỏ giới thiệu về bóng đá, bên trong có giới thiệu về luật bóng đá và tên các vị trí trong đội hình.

Cũng có tư liệu cá nhân của Công Tôn Kiệt, chẳng hạn như địa vị giang hồ của Huyền Quang Tông, sư thừa, võ công nổi tiếng của hắn, v.v.

Người dân ở Uy Ninh thành chưa từng thấy qua kiểu quảng cáo này, một chuỗi liên hoàn đánh xuống, bất kể nam nữ già trẻ, tất cả sự chú ý của mọi người đều bị Câu lạc bộ Nhạc Tử Nhân thu hút.

Như Ý Lâu, tửu lâu lớn nhất Uy Ninh thành, là nơi giao lưu yêu thích của các quan viên quyền quý, văn nhân mặc khách, hiệp khách giang hồ.

Mộc Quang Các.

Một vài công tử nhà giàu mặc hoa phục sang trọng ngồi quanh bàn.

Một thanh niên cẩm y ngoài hai mươi tuổi hỏi: “Lưu huynh, ngươi có đi Thiên Lang Cốc không?”

“Đương nhiên là đi, thiệp mời đã gửi đến nhà chúng ta rồi.” Lưu huynh nhìn qua cũng chỉ hai lăm hai sáu tuổi, nâng ly rượu trên bàn uống một ngụm, mới nhìn về phía người trên bàn, “Đấu với cao thủ bán bộ tông sư, các ngươi không muốn đi mở mang tầm mắt sao?”

“Muốn thì có muốn, chỉ sợ Câu lạc bộ Nhạc Tử Nhân bại, Huyền Quang Tông trút giận lên chúng ta thôi!” Một thanh niên khác nói.

“Ngươi sợ Huyền Quang Tông trút giận, chẳng lẽ không sợ Câu lạc bộ Nhạc Tử Nhân trút giận sao?” Thanh niên cẩm y nói, “Sử Tường xuất thân Xích Viêm Giáo, so với Huyền Quang Tông thì tàn nhẫn hơn nhiều, chiêu nào chiêu nấy đều tuyệt tử tuyệt tôn…”

“Đừng nói nữa, chính vì điều này, chúng ta mới không thể không đi!” Lưu huynh cười khổ một tiếng, tức giận ném ly rượu xuống bàn, “Câu lạc bộ Nhạc Tử Nhân này thật sự không ra gì, gửi thiệp mời thì thôi đi, còn cưỡng ép tài trợ, nói là quảng cáo cho cửa hàng tơ lụa của chúng ta, tơ lụa Lưu gia ta đã kinh doanh trăm năm, đâu cần hắn quảng cáo, nhưng bọn họ lại cưỡng ép lấy đi năm ngàn lượng bạc của chúng ta, đây rõ ràng là buôn bán ép buộc, cái đám chó chết này…”

“Tửu lâu nhà ta cũng bị ép tài trợ năm ngàn lượng.” Thanh niên áo gấm khổ sở nói, “Câu lạc bộ Nhạc Tử Nhân quả thật chẳng khác nào cường đạo, nói là cung cấp chỗ ăn chỗ ở miễn phí, nhưng dùng chẳng phải là tiền của chúng ta sao?”

“Chư vị, hãy cẩn thận lời nói, người của Phi Hùng bang đang tuyên truyền ở Uy Ninh phủ, tai mắt rất nhiều, nếu để bọn chúng nghe thấy, e rằng chúng ta sẽ gặp rắc rối, cứ xem như của đi thay người vậy.” Một thanh niên nãy giờ vẫn im lặng đưa tay ấn xuống, “Cứ để mặc bọn chúng quậy phá, hễ một chút là diệt môn đoạt tài, sớm muộn gì cũng có một ngày chọc giận đến Tuần Sát Tư, lúc đó chúng cầm chắc cái chết.”

Bạn đang đọc [Dịch] Yêu Vật Diễn Sinh Kỹ Của Ta Mới Là Chính Thống của Miên Y Vệ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    3mth ago

  • Lượt đọc

    6

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!