Chương 34: [Dịch] Ta Là Người Tốt, Các Ngươi Lại Gọi Ta Là Tai Họa?

Hệ thống ra đây quyết chiến

Phiên bản dịch 7123 chữ

Hai vạn?

Tính ra trung bình một khắc hai trăm!

Giá này còn sắp đuổi kịp giá hoàng kim rồi!

Một trăm khắc, cũng chỉ đủ làm hai viên Đại Tư Bổ Hoàn!

Nhưng dù là một trăm khắc hay hai trăm khắc, ta lại không có ngân lượng mua!

Đương nhiên chỉ là hiện tại chưa có mà thôi!

Nếu như mười hai vạn ngân lượng kia thật sự có thể vào túi.

Đến lúc đó mua hai khối lớn cũng chẳng có vấn đề gì!

"Vậy Băng Hỏa Tinh thì sao?"

"Xem như ngươi may mắn, chỗ ta còn sót lại một viên cuối cùng, thấy ngươi tướng mạo đường hoàng, ta tính ngươi một vạn năm!"

Cái giá này hơi đắt rồi!

Quan phủ định giá Băng Hỏa Tinh từ năm ngàn đến tám ngàn, giá cả cụ thể còn tùy thuộc vào kích cỡ!

Nhưng bất luận viên Băng Hỏa Tinh trong tay tên bán hàng này lớn bao nhiêu, ít nhất cũng vượt gấp đôi giá quan phủ định ra!

"Lão ca, hay là thế này, ta nợ trước, ngươi đưa hai món này cho ta, tổng cộng ba vạn năm! Cho ta một tuần, sau một tuần, ta trả ngươi bốn vạn!"

Trong mắt Tần Kha ánh lên vẻ chờ mong.

Vẻ mặt tên bán hàng dần trở nên nghiêm trọng, cảnh giác cất Phượng Tiên Hương đi.

"Nhãi ranh, nơi này không phải ngoại quốc, ngươi đừng đùa kiểu quốc tế!"

"Ta không đùa với ngươi, ta rất nghiêm túc!"

"Đúng, nhìn ra được, ngươi đích xác không đùa!" Tên bán hàng chỉ chỉ miệng của mình: "Ngươi nhìn!"

"Nhìn cái gì?"

"Nhìn khẩu hình của ta! Cút ngay ~"

……

Ba người từ chợ đen ra ngoài, Trương Hữu Dung nói nàng phải về nhà trước!

Xem ra chuyện vừa rồi, đã để lại bóng ma tâm lý không nhỏ cho nàng!

【Đinh, đến từ Vương Cương, điểm cảm xúc tiêu cực +999!】

Từ nãy đến giờ, trong đầu Tần Kha vẫn luôn vang vọng âm thanh nhắc nhở của hệ thống!

Tên này, đúng là thù dai!

……

Trở lại tiểu khu.

Vừa đến cổng, Tần Kha liền thấy dưới lầu vây quanh rất nhiều người!

Một trung niên hơn bốn mươi tuổi ngẩng đầu, tay cầm một cái loa.

"Tiểu tử, ngươi đừng nói giỡn nữa! Mau xuống dưới!"

"Ê ê ê! Ta không phải bảo ngươi nhảy xuống, ta bảo ngươi đi xuống!"

Bên ngoài lan can ban công tầng tám, một thanh niên tay cầm một chai rượu Hồng Tinh Nhị Oa Đầu, say khướt, bất cứ lúc nào cũng có thể rơi xuống!

Nhìn kỹ lại, đây chẳng phải là gã hàng xóm nuôi Corgi có tố chất kém đó sao?

"Ôi chao, đây là làm sao? Buổi sáng còn tốt, sao giờ lại thành ra thế này?"

Tần Kha lại gần: "Chuyện gì vậy?"

Một phụ nhân hơn năm mươi tuổi đang ăn hạt dưa: "Không biết, ta cũng vừa đến!"

Tần Kha vươn cổ hô: "Đại ca, vạn lần đừng nghĩ quẩn!"

Thanh niên uống liền mấy ngụm rượu, bi thống tột độ: "Ta không muốn sống nữa!"

Tần Kha lớn tiếng nói: "Nghĩ đến thê tử của ngươi! Nghĩ đến tẩu tử!"

Thanh niên gào to khàn cả giọng: "Thê tử ta theo người ta bỏ trốn rồi!"

Tần Kha tiếp tục nói: "Vậy nghĩ đến huynh đệ của ngươi!"

Thanh niên đáp: "Chính là theo huynh đệ ta bỏ trốn!"

Tần Kha lại tiếp tục hô: "Vậy nghĩ đến hài tử của ngươi!"

Thanh niên nói: "Hài tử chính là của bọn họ!"

Tần Kha thở dài một tiếng: "Haiz, nhảy đi, sống cũng chẳng có giá trị gì!"

【Đinh……】

Trong nháy mắt.

Chỉ trong nháy mắt, vô số cảm xúc tiêu cực tuôn ra từ những người bên cạnh!

Tổng cộng lại, đủ có hơn hai vạn!

Đại ca cầm loa trong tay vội vàng hô: "Tiểu tử, ngươi đừng nói giỡn! Đừng nhảy, ngàn vạn lần đừng nhảy, xe ta ở ngay đây!"

Mấy người còn đang không ngừng khuyên giải!

Trong đầu Tần Kha thì xuất hiện âm thanh của hệ thống!

【 Trước mắt, ký chủ đã đủ mười vạn điểm cảm xúc, hệ thống đã cưỡng chế dùng mười vạn điểm cảm xúc này mở ra công năng mới! 】

"Cưỡng chế? Ngươi có độc đấy à, ta còn đang dự định gom góp điểm cảm xúc, một hơi đem dị năng đề thăng đến mãn cấp luôn!"

Hệ thống hoàn toàn không để ý Tần Kha, tự mình nói tiếp.

【 Công năng như sau: Mỗi lần ký chủ đạt được điểm cảm xúc, đều có tỷ lệ kích hoạt phần thưởng ẩn giấu! 】

Trọng điểm là gì?

Trọng điểm chính là hai chữ "tỷ lệ" này!

Tần Kha biết, lại một cái công năng hố người nữa lên sàn rồi!

Tốt lắm!

"Tiểu tử, nghĩ thoáng một chút, tuy rằng hiện tại hơn phân nửa tiểu khu mọi người đều biết lão bà ngươi cho ngươi đội nón xanh, con của ngươi cũng không phải là của ngươi! Nhưng làm người, quan trọng nhất là gì? Là vui vẻ!"

Đại ca kích động hướng cái loa hét lớn.

Thanh niên nhảy lầu đáp lại: "Đại ca, ngươi cảm thấy ta có thể vui vẻ được sao?"

Đại ca đáp lại: "Ngươi thay đổi góc nhìn mà suy nghĩ, con của người khác gọi ngươi là phụ thân suốt mấy năm, nghĩ như vậy có phải liền cảm giác tốt hơn nhiều rồi không?"

May mắn, cuối cùng ở dưới sự trấn an của mọi người, thanh niên cũng trở lại phòng.

Mọi người lục tục rời đi.

Trở về nhà, Tần Kha liên tiếp kêu mấy tiếng phụ thân.

Không có ở đây!

Sáng nay nghe hắn nói hình như muốn ra ngoài tìm việc.

Trong phòng tắm tiếng nước ào ào, trên bàn đặt máy tính xách tay của Tần Thiên Tuyết.

Tiểu lão hổ này đã về rồi sao?

"Tít tít!"

"Tít tít!"

Máy tính xách tay không ngừng có âm thanh thông báo tin nhắn.

Tần Kha mở ra xem giúp nàng!

Lại là một nam nhân gửi tin nhắn đến!

Tên hiển thị là “Dương Phong”!

“Thiên Tuyết, tối nay nàng có rảnh không? Có muốn cùng ra ngoài ăn một bữa cơm không?”

“Địa điểm ta đã chọn xong, tối nay ta có thể lái xe tới đón nàng!”

“Sao nàng không trả lời tin nhắn vậy, đang làm gì thế?”

“Có phải đang hẹn hò với nam nhân nào không?”

“Chuyện hẹn hò, vẫn nên chọn ta, ta rất ấm áp!”

Đây là bạn trai của lão tỷ sao?

Biết tùy tiện xem ghi chép trò chuyện của người khác là không tốt, nhưng Tần Kha vẫn không nhịn được mà xem.

Hóa ra không phải bạn trai! Nhiều nhất cũng chỉ là một con chó liếm mà thôi!

Mở micro, hắng giọng.

“Nàng ấy đang tắm!”

Vài giây sau…

【 Đinh, nhận từ Dương Phong điểm cảm xúc tiêu cực +999! 】

Dương Phong: “Ngươi là ai!?”

Tần Kha: “Ngươi đoán xem!”

【 Đinh, nhận từ Dương Phong điểm cảm xúc tiêu cực +999! 】

【 Chúc mừng kí chủ, kích hoạt phần thưởng ẩn, nhận được một đôi tất đen, loại có chữ cái! 】

Tần Kha ngây người!

Mẹ kiếp!

Cho cái gì không tốt, ngươi lại cho lão tử một đôi tất đen!

Ngươi nghĩ rằng lão tử dùng được sao?

Lấy về làm gì?

Cướp ngân hàng à?

Quả nhiên cái chức năng này ngoài hố ra thì vẫn chỉ có hố!

Hố lớn lồng hố nhỏ!

Uổng phí của ta mười vạn điểm cảm xúc, ngươi mau trả cho ta!

Một chiếc tất lụa màu đen có in chữ cái bỗng xuất hiện trong tay Tần Kha!

Cùng lúc đó!

Cửa phòng tắm mở ra!

Một đôi chân dài thon thả bước ra từ bên trong!

Không phải Tần Thiên Tuyết!

Mà là bằng hữu của nàng, Lạc Y Y!

Quấn một chiếc khăn tắm màu trắng, trên làn da trắng nõn còn đọng lại vài giọt nước long lanh, mái tóc ướt át tăng thêm vài phần quyến rũ!

Khi nhìn thấy chiếc tất đen trong tay Tần Kha, nàng ngây người!

Tần Kha nhìn chiếc tất trong tay, nhận ra ánh mắt quái dị của Lạc Y Y, nhất thời hoảng hốt!

“Không phải, ngươi nghe ta giảo biện… à nhầm, ngươi nghe ta giải thích!”

“Không cần giải thích, ngươi yên tâm, ta sẽ không nói cho tỷ ngươi biết ngươi trộm tất của nàng!”

Lạc Y Y dùng khăn lau mái tóc ướt.

“Đây không phải của tỷ ta!”

“Không phải của tỷ ngươi? Vậy ngươi trộm của ai?”

Ánh mắt Lạc Y Y nhìn Tần Kha càng thêm biến thái!

Tần Kha chỉ muốn chết quách cho xong!

Xong đời!

Tiêu tùng rồi!

Giờ thì nhảy xuống Hoàng Hà cũng rửa không sạch!

Hệ thống chó chết, ta nguyền rủa ngươi!

Ra đây, quyết đấu một trận!

Mẹ kiếp!

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Là Người Tốt, Các Ngươi Lại Gọi Ta Là Tai Họa?

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    2mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!