Chỉ với hai quyền, Lý Minh đã bị đánh cho tối tăm mặt mũi!
Máu mũi chảy ròng ròng!
Tần Kha một bước lao tới, túm lấy tóc Lý Minh, giáng xuống liên tiếp!
【Đinh, điểm cảm xúc tiêu cực đến từ Lý Minh + 999!】
Mọi người đều ngây ra như phỗng!
Trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc tột độ!
Thực lực của Lý Minh vốn là mạnh nhất lớp!
Tuy rằng mới trở thành Linh giả chưa đầy một năm.
Nhưng nhờ gia đình giàu có, các loại thuốc bổ đều có đủ!
Từ nửa tháng trước, cảnh giới của hắn đã được nâng lên Nhất Cảnh cấp 9!
Hai ngày trước còn nghe hắn nói, mấy ngày tới có hi vọng đột phá cấp 10!
Nhìn khắp Vân Thành, loại người chưa đầy một năm đã đột phá Nhất Cảnh cấp 9, hơn nữa còn nắm giữ dị năng cường lực, tuyệt đối được xem là người tài ba xuất chúng!
Vậy mà giờ lại bị Tần Kha nắm tóc đánh cho tơi bời!
Chuyện quái gì đang xảy ra thế này!
Dù sao Lý Minh cũng là Linh giả Nhất Cảnh cấp 9!
Người có thể đánh hắn đến mức không còn sức phản kháng, e rằng phải từ Nhị Cảnh trở lên mới làm được!
Chẳng lẽ Tần Kha đã là Linh giả Nhị Cảnh?
Nhân viên khách sạn cũng ngây ngốc cả người!
Quản lý khách sạn vội vàng bảo nhân viên ra can ngăn!
Nhân viên A: Tên nhóc đó sắp phát điên rồi, những người bình thường như chúng ta mà xông lên, không cẩn thận ăn một quyền, phỏng chừng phải nằm giường nửa tháng! Lão tử một tháng lương có mấy ngàn, liều cái mạng làm gì?
Nhân viên B: Đúng vậy, Lý Minh hắn bị đánh, liên quan gì đến Trương Tam ta!
Quản lý khách sạn muốn lao lên can ngăn, nhưng thấy Tần Kha ra tay tàn nhẫn, lại nghĩ đến mức lương của mình!
Cản cái gì mà cản!
Chỉ có thể gọi bảo vệ, để bảo vệ tới giải quyết!
Hứa Diệu Âm lòng nóng như lửa đốt: “Các ngươi đừng đánh nữa!”
Lời vừa dứt, chỉ thấy một bóng người xông lên, chưa đầy một giây đã bị Lý Minh đá bay trở lại!
Là Vương Chí Kiệt!
Vương Chí Kiệt nằm trên đất ôm ngực mắng to một tiếng!
“Mẹ kiếp! Đánh, Lang ca, đánh mạnh vào! Cho tên tiểu tử này biết, hắn sinh ra trên thế giới này là một quyết định sai lầm!”
Xung quanh cũng có người muốn xông lên cản, ví dụ như Trần Đại Xuân, nhưng hắn hiểu rõ ân oán giữa hắn với Tần Kha và Vương Chí Kiệt!
Giờ mà xông lên, chỉ có thể cùng Lý Minh chịu khổ!
Còn những người khác, lại xem đến say sưa!
Không ít nam sinh thường ngày đã sớm ngứa mắt với cái vẻ ngông cuồng, coi trời bằng vung, coi ai cũng là rác rưởi của Lý Minh!
Nhưng ngặt nỗi thực lực kém, không có bối cảnh, có oan ức cũng chỉ có thể lén lút bực bội trong lòng!
Giờ Tần Kha ra tay, cũng coi như thay bọn họ hả được cơn giận!
Chưa đầy hai mươi giây, mặt Lý Minh đã bị đánh thành đầu heo!
Tần Kha túm cổ áo hắn, vả cho hai cái bạt tai!
“Miệng còn hỗn láo không?”
Lý Minh từ trong miệng gắng phun ra mấy chữ: “Ngươi cứ đợi đấy!”
Tần Kha chẳng nói chẳng rằng, bồi thêm một bạt tai vào mặt hắn: “Miệng còn cứng đấy!”
Sợ xảy ra chuyện, Hứa Diệu Âm vội vàng xông lên cản Tần Kha!
Nhưng nàng sao cản nổi!
Dù bị đánh thành ra thế này, Lý Minh vẫn cứng miệng, ánh mắt lộ vẻ hung ác: “Có giỏi thì ngươi giết ta đi!”
“Nghe ngươi nói kìa, sao mà dốt thế? Ngươi tưởng ai cũng là kẻ ngu ngốc như ngươi à? Nếu ta giết ngươi, chẳng phải ta thành kẻ giết người sao?”
Tần Kha cũng không đánh nữa, dù sao cũng có rất nhiều cách trị Lý Minh!
"A Kiệt, qua đây giúp ta, lột quần hắn ra!"
Lý Minh lập tức rùng mình: "Tần Kha, ngươi thật vô sỉ!"
Vương Chí Kiệt cũng không sợ gây chuyện, chạy lon ton tới, không quên nhắc nhở các nữ nhân phía sau!
"Nữ nhân đều quay lưng lại, ta sợ lát nữa dọa đến các ngươi!"
Thấy Vương Chí Kiệt chạy tới, Lý Minh giãy giụa quyết liệt hơn bao giờ hết!
Nếu là người khác nói lột quần hắn, hắn sẽ không tin!
Nhưng Tần Kha và Vương Chí Kiệt, hai tên ngốc này, không tin cũng không được!
Nói lột quần hắn, là lột thật!
"Mau lên, ta giữ chặt hắn rồi!"
Lý Minh gào thét: "Tần Kha, ngươi đừng quá đáng, có tin lão tử giết ngươi không!"
Lời vừa dứt, Vương Chí Kiệt đã kéo quần hắn xuống mắt cá chân!
"A!"
Vài nữ nhân xấu hổ che mặt!
Bề ngoài che mặt, nhưng thực ra mắt vẫn mở to, nhìn qua kẽ hở ngón tay, xem rất hứng thú!
"Lý Minh, được đấy, hóa ra ngươi cũng thích siêu nhân!"
Tần Kha nhìn chằm chằm vào chiếc quần lót siêu nhân của Lý Minh!
Vừa rồi khi đánh trong nhà vệ sinh, đã thấy Lý Minh mặc một chiếc quần lót màu xanh!
Lúc đó không để ý, trên chiếc quần lót này còn in hình một siêu nhân!
【Đinh, điểm cảm xúc tiêu cực từ Lý Minh + 1000! 】
Lý Minh liều mạng giãy giụa, mặt đỏ bừng, gào thét: "Tần Kha, ngươi là đồ tạp chủng, có cha sinh mà không có mẹ dạy, ta thề sẽ giết ngươi!"
Tần Kha nghe xong, lại tát hắn thêm hai cái như trời giáng!
"A Kiệt, lột luôn quần hắn ra cho ta!"
Chỉ trong chớp mắt, sự phẫn nộ trong mắt Lý Minh chuyển thành sợ hãi, bàng hoàng!
Tiếng gào thét và chửi rủa trong miệng dần biến thành cầu xin: "Tần Kha, chúng ta đều là đồng học, có thể đừng quá đáng như vậy không?"
"Đồng học? Giờ ngươi mới nhớ chúng ta là đồng học? Khi ngươi nhằm vào A Kiệt, bảo Vương Cương đánh ta, sao ngươi không nghĩ chúng ta là đồng học?"
Lý Minh lại nhìn về phía Vương Chí Kiệt đang ngồi xổm, nước mắt lưng tròng, liên tục lắc đầu!
"Kiệt ca, đừng, đừng mà!"
Vương Chí Kiệt lộ vẻ tiểu nhân đắc chí: "Ngươi đúng là thứ đê tiện đến tận xương tủy, lúc bị đánh thì miệng lưỡi hùng hổ, giờ nói lột quần ngươi, thì lại bắt đầu mềm mỏng! Ta cũng không muốn lột, nhưng không hiểu sao, ta khá thích cái quần này của ngươi!"
Lý Minh hoảng hốt nói: "Thế này, ngươi đừng lột, đợi về nhà ta tặng ngươi mười cái, mười cái được chưa!"
Vương Chí Kiệt nghiêm túc nói: "Vậy thế này, mỗi người nhường một bước, ta chỉ lột quần ngươi đến đầu gối, ngươi tặng ta năm cái là được!"
Lý Minh suýt nữa phun ra một ngụm máu!
Hắn không sợ người xung quanh thấy cảnh mình bị lột quần, chỉ sợ Hứa Diệu Âm thấy!
Dù sao nàng cũng là nữ thần trong lòng hắn! Hắn muốn giữ lại chút tôn nghiêm!
Dù mục tiêu cuối cùng của hắn là để Hứa Diệu Âm thấy mình bị lột quần!
Nhưng tuyệt đối không phải trong hoàn cảnh này! Và càng không phải do Vương Chí Kiệt lột giúp!
Lý Minh gượng cười nói: "Kiệt ca, đừng đùa nữa!"
"Ta không đùa!"
Vương Chí Kiệt làm động tác muốn lột!
Tần Kha kịp thời ngăn lại: "Được rồi A Kiệt, cho hắn một bài học là đủ rồi!"
Tần Kha tuy có đôi lúc không được nhân nghĩa cho lắm, nhưng cũng hiểu được đạo lý làm người phải chừa cho người khác một đường lui!
Đánh đập thì không sao, nhưng nếu lột luôn quần Lý Minh xuống, chẳng khác gì chà đạp tôn nghiêm của hắn dưới đất!
Hù dọa một phen là đủ rồi!
Hơn nữa, trước mắt xem ra hiệu quả rất tốt!
Sau đó, Tần Kha lại nhìn Lý Minh.
"Lý Minh, lần này chỉ là giáo huấn nho nhỏ cho ngươi! Đừng tưởng sau này có chuyện gì cũng có thể nhằm vào ta và A Kiệt, còn vì sao ngươi lại thê thảm thế này, trong lòng ngươi tự hiểu!"
"Sau này nếu ngươi muốn chung sống hòa bình với bọn ta, vậy chúng ta vẫn có thể là bằng hữu! Nếu ngươi không muốn, vậy thì tùy, dù sao Tần Kha ta cũng không thiếu một người bằng hữu!"
"Nếu ngươi muốn tìm ta báo thù, ta cũng không sợ!"
Tần Kha buông Lý Minh ra.
Lý Minh thở phào một hơi, tay chân luống cuống kéo quần lên, chạy ra ngoài phòng giám sát hét lớn: "Hai tên tạp chủng các ngươi chờ đấy! Ta nhất định phải giết chết các ngươi!"
"Mẹ kiếp! Ngươi đúng là đồ đê tiện!" Tần Kha vung tay lên: "A Kiệt, lên! Hôm nay nhất định phải lột quần hắn xuống!"