Chương 103: [Dịch] Vạn Giới: Hệ Thống Triệu Hoán Quần Hùng Mạnh Nhất

Lại có liên quan đến Băng Tông?

Phiên bản dịch 7638 chữ

"Tiểu tử, ngươi dám!"

Lời Từ Hạo vừa dứt, thanh âm lạnh lẽo lập tức vang lên, đến cả thân thể uyển chuyển kia cũng run rẩy vì tức giận.

Quỳnh Hoa tiên tử vạn vạn không ngờ, bản thân khổ sở thủ hộ nơi này vạn năm, khó khăn lắm mới đợi được một vị hữu duyên nhân, lại là một tên hỗn đản như vậy, căn bản không chấp nhận khảo nghiệm của nàng, muốn cưỡng ép mở Quỳnh Hoa Cung, cướp đoạt cơ duyên nàng để lại.

Nàng tuy chỉ là một đạo pháp lực phân thân, nhưng cũng nhìn ra tu vi của Lý Bạch, tòa Quỳnh Hoa Cung này là do bản tôn nàng khi chưa đạt tới đỉnh phong lưu lại, tuyệt đối không thể ngăn cản được công kích của Địa Tiên cảnh viên mãn.

Nói cách khác, Từ Hạo thật sự có khả năng thành công.

Nhưng Từ Hạo đối với lời nàng lại hết sức khinh thường, liếc nhìn nàng một cái nói: "Lời này vẫn là để bản tôn Quỳnh Hoa tiên tử của ngươi đến nói với ta đi, ngươi còn chưa có tư cách đó."

Dứt lời, Thanh Liên Kiếm của Lý Bạch ra khỏi vỏ, chém ra một đạo kiếm quang màu xanh chói mắt vô cùng, kiếm quang sắc bén, sở hướng vô địch, trong khoảnh khắc chém nát thân ảnh lồi lõm uyển chuyển kia.

"Hừ, chỉ chút thực lực ấy, mà cũng dám uy hiếp ta?"

Nhìn phân thân của Quỳnh Hoa tiên tử tiêu tán, trong mắt Từ Hạo lộ ra một tia khinh thường nồng đậm, quả thực là không chịu nổi một kích.

Hắn lại nhìn thoáng qua đại môn Quỳnh Hoa Cung, sau đó phất tay với Lý Bạch, Lý Bạch hiểu ý, lần nữa nhẹ nhàng chém ra một kiếm.

Ầm!

Đại môn Quỳnh Hoa Cung dưới một kiếm này mà vỡ vụn.

"Đi, vào xem!"

Mang theo Lý Bạch đi vào Quỳnh Hoa Cung, chỉ thấy trước mắt lập tức hiện ra một không gian rộng lớn. Bên trong Quỳnh Hoa Cung rộng rãi, sáng chói rực rỡ, chất đống mấy kiện đỉnh tiêm Linh bảo, mấy chục bình các loại đan dược, cùng với mấy kệ sách đầy ắp các loại điển tịch thuật pháp.

Hơn nữa phẩm giai của những điển tịch thuật pháp này còn không thấp, phần lớn đều là Huyền cấp thuật pháp, số còn lại cũng đều là Hoàng cấp thượng phẩm, đặt ở thế lực cấp bậc vương quốc nhất định sẽ dẫn tới vô số người tranh đoạt.

Nhưng thứ thu hút ánh nhìn nhất vẫn là một chiếc vương tọa ở cuối cung điện, trên vương tọa đặt một đoạn Tuyết Sơn Long Mạch dài hơn nửa mét, đây chính là Tuyết Sơn Long Mạch mà Hắc Thủy đạo nhân khổ sở truy tìm.

Tuyết Sơn Long Mạch này dường như đã hòa làm một thể với vương tọa, mắt thường có thể thấy vô số linh khí không ngừng hội tụ vào trong long mạch.

Ánh mắt dời khỏi long mạch, Từ Hạo cười nói: "Vừa rồi phân thân của Quỳnh Hoa tiên tử nói, trong tòa Quỳnh Hoa Cung này có khảo nghiệm do bản tôn nàng thiết lập, sao sau khi vào đây rồi lại chẳng có gì xảy ra thế?"

Lý Bạch còn chưa kịp nói, thanh âm mang theo hận ý của Quỳnh Hoa tiên tử lại lần nữa vang lên: "Khảo nghiệm của Quỳnh Hoa Cung cần lực lượng của phân thân mới có thể vận chuyển, ngươi hủy hoại phân thân, khảo nghiệm tự nhiên sẽ không còn."

Lời vừa dứt, phân thân vốn đã bị Lý Bạch hủy diệt lại lần nữa ngưng tụ hiển hình, xuất hiện ở bên cạnh vương tọa.

Từ Hạo thấy vậy, lập tức có chút kinh ngạc nói: "Ngươi vậy mà còn chưa tiêu tán, quả là có bản lĩnh!"

Quỳnh Hoa tiên tử hừ lạnh một tiếng, nói: "Bản tôn đã hòa làm một thể với tòa Tuyết Sơn này, cho dù một kiếm kia đã chém diệt phần lớn pháp lực của ta, chỉ cần Tuyết Sơn còn, ta liền sẽ không tiêu vong."

"Ồ, vậy sao? Lý Bạch!" Từ Hạo cười tà mị.

"Chờ một chút!"

Thấy Từ Hạo lại muốn để Lý Bạch hủy diệt mình, Quỳnh Hoa tiên tử rốt cuộc bắt đầu sợ hãi, vội vàng lên tiếng ngăn cản.

Tiểu tử này thật sự quá mức hỗn xược, động một chút là muốn hủy phân thân của người khác, không thể tôn trọng nàng một chút sao? Bản tôn của ta chính là một đại mỹ nữ nổi danh, từng được vô số thiên tài tuấn kiệt khắp Linh Thiên đại lục theo đuổi mê đắm. Tuy rằng trước mắt chỉ là một đạo phân thân, nhưng cũng được vô số người tôn trọng, vậy mà tiểu tử này lại cứ khác người, quá sỉ nhục người khác!

Nếu bản tôn ở đây, lão nương nhất định xé sống hắn!

Từ Hạo xua tay, ngăn Lý Bạch lại, sau đó cười cợt nói: "Quỳnh Hoa tiên tử, còn có việc gì?"

Phân thân của Quỳnh Hoa tiên tử hít sâu một hơi, giải tỏa một chút buồn bực uất kết trong lòng, sau đó mới nói: "Ngươi khá đặc biệt, ta tin tưởng thiên phú và thực lực của ngươi rồi, vậy nên cứ coi như ngươi đã thông qua khảo nghiệm. Ta có thể đem tất cả bảo vật ở đây giao cho ngươi, nhưng ngươi phải giúp ta làm một chuyện."

Quả nhiên, Từ Hạo biết loại bảo vật này không dễ dàng có được như vậy, nhất định đều đi kèm rất nhiều điều kiện phụ. Chỉ là hiện tại hắn đã phá mở Quỳnh Hoa Cung rồi, cớ gì phải đáp ứng điều kiện nhảm nhí của Quỳnh Hoa tiên tử chứ?

Dường như nhìn thấu tâm tư của Từ Hạo, Quỳnh Hoa tiên tử nói trước một bước: "Ta biết ngươi đang nghĩ gì, nhưng bảo vật trong Quỳnh Hoa Cung tuyệt không đơn giản như ngươi thấy đâu, những bảo vật được ẩn giấu kia còn quý giá hơn gấp ngàn vạn lần."

"Không chỉ vậy, nếu ngươi muốn hấp thu toàn bộ lực lượng của Tuyết Sơn Long Mạch, cũng phải trải qua một quá trình cực kỳ dài đằng đẵng. Mà ta có biện pháp để ngươi hấp thu hết lực lượng của Tuyết Sơn Long Mạch trong thời gian ngắn nhất, thế nào? Ngươi có thể cân nhắc kỹ lưỡng một chút."

Từ Hạo nghe vậy, rốt cuộc có chút động lòng! Không nói đến những bảo vật ẩn giấu kia có quý giá hay không, chỉ riêng việc nhanh chóng hấp thu lực lượng của Tuyết Sơn Long Mạch đã rất có sức hấp dẫn.

Hắn hiện tại không có nhiều thời gian để lãng phí như vậy. Là một tu sĩ không chính thống, bắt hắn ở trong động phủ này tu luyện cả trăm ngàn năm, việc này còn khó chịu hơn cả giết hắn.

Trầm ngâm một lát sau, Từ Hạo ngẩng đầu nhìn thoáng qua phân thân của Quỳnh Hoa tiên tử, hỏi: "Ngươi có điều kiện gì?"

Phân thân Quỳnh Hoa tiên tử trầm giọng nói: "Ta muốn ngươi tương lai đi Băng Tông một chuyến, giải phong cho bản tôn của ta!"

"Băng Tông, kẻ đứng đầu chính đạo của Thiên Thánh Hoàng Triều?"

Từ Hạo híp mắt lại, trong mắt lóe lên một đạo tinh quang. Mỗi lần nhắc tới tên tông môn này, hắn đều bất giác nghĩ đến Tô Thấm, kỳ nữ kia. Nữ tử đó là người đặc biệt nhất mà hắn từng gặp.

Quỳnh Hoa tiên tử gật đầu, sau đó lạnh giọng nói: "Năm đó ta tu vi tiểu thành, hùng tâm phơi phới đi đến Thiên Thánh Hoàng Triều, bị Băng Tông Tông chủ đương thời nhìn trúng. Tên khốn kiếp đó muốn cưỡng ép ta làm đạo lữ của hắn, sau khi bị ta từ chối liền muốn dùng vũ lực."

"Lúc đó tu vi của ta không bằng tên khốn kiếp kia, chỉ có thể dùng cách đốt cháy huyết mạch, tự băng phong bản thân ở Băng Tông cấm địa. Những năm nay bản tôn của ta bị băng phong, tu vi không có bất kỳ tiến triển nào, còn thực lực của lão khốn kiếp Băng Tông kia lại ngày càng mạnh, ta đã không còn là đối thủ của hắn nữa rồi, cho nên chỉ có thể mượn ngoại lực để giành lấy một tia sinh cơ."

"Bí cảnh nơi này chỉ là một đạo truyền thừa ta để lại trước khi đi Thiên Thánh Hoàng Triều năm đó, vốn chỉ muốn cho tu sĩ ở vùng đất này một cơ duyên, không ngờ lại thành chỗ dựa để ta có cơ hội tái sinh."

Thật không ngờ Quỳnh Hoa tiên tử còn có quá khứ như vậy, lão Tông chủ Băng Tông kia cũng thật không phải thứ tốt lành gì! Nữ nhân gia rõ ràng không muốn cùng ngươi làm chuyện đó, ngươi còn dùng vũ lực, thật vô liêm sỉ!

Sao không học hỏi bản công tử một chút chứ?

Mộ Dung Oản là đại ma nữ đấy thì sao? Chẳng phải vẫn bị tiểu gia chinh phục đó thôi! Thực lực không đủ thì cứ về luyện thêm đi, đợi khi nào thương pháp, thủ pháp đều luyện tốt rồi hẵng nói!

Nhưng cho dù Từ Hạo có thương hại cảnh ngộ của Quỳnh Hoa tiên tử, cũng không vì vậy mà lòng tốt bùng nổ, đầu óc nóng lên đi giúp nàng.

Băng Tông! Tuy rằng cho đến nay, hình tượng Băng Tông trong nhận thức của Từ Hạo chẳng ra sao, nhưng thực lực thật sự không thể xem thường.

Bất luận thế nào, Từ Hạo cũng sẽ không dễ dàng chọc vào đối phương.

Bạn đang đọc [Dịch] Vạn Giới: Hệ Thống Triệu Hoán Quần Hùng Mạnh Nhất của Thượng Quan Chi Hạ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    19d ago

  • Lượt đọc

    280

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!