Chương 32: [Dịch] Vạn Giới: Hệ Thống Triệu Hoán Quần Hùng Mạnh Nhất

Người đi, nương tử ở lại

Phiên bản dịch 7522 chữ

Nhìn Mộ Dung Oản từ trên trời rơi xuống, Từ Hạo theo bản năng vươn hai tay.

"Bốp!"

Một thân thể mềm mại ngã vào lòng, hương thơm mê người xộc thẳng vào mũi, khiến Từ Hạo có chút say mê.

Ngay cả hắn cũng không ngờ tới, lại có chuyện trùng hợp như vậy, Mộ Dung Oản trực tiếp rơi vào trong ngực hắn.

Thân mang trọng thương, ý thức đã có chút mơ hồ, Mộ Dung Oản phượng mâu nhìn sâu vào Từ Hạo một cái, dường như khắc sâu hình dáng Từ Hạo vào trong đầu, sau đó hai mắt dần dần mất đi tiêu cự, hôn mê bất tỉnh.

Từ Hạo hoàn hồn, vội vàng cảm nhận khí tức của đối phương, phát hiện đối phương còn sống, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.

Cũng may, nếu như chết, mình thiệt thòi lớn rồi, nhiệm vụ còn chưa hoàn thành đâu.

Yên lòng lại, Từ Hạo bắt đầu nghiêm túc đánh giá mỹ nữ trong lòng.

Không thể không thừa nhận, Mộ Dung Oản thật sự rất xinh đẹp, hơn nữa là loại vẻ đẹp yêu dã cực kỳ quyến rũ.

Mặc dù vì thương thế, trên mặt nàng không có chút huyết sắc, trắng bệch như tờ giấy, vầng trán bóng loáng cũng vì đau đớn mà khẽ nhíu lại, nhưng điều này không hề ảnh hưởng đến vẻ đẹp của nàng, ngược lại khiến người ta sinh ra vài phần thương tiếc.

Thế gian có lẽ không có bao nhiêu nam tử có thể chống lại vẻ đẹp của nàng, nữ yêu Tô Đát Kỷ khuynh quốc khuynh thành trong truyền thuyết, cũng chỉ đến thế mà thôi!

Ngay cả Từ Hạo đang ôm Mộ Dung Oản, chỉ là nhìn vài lần, trong lòng cũng không khỏi sinh ra rung động.

Nếu Mộ Dung Oản lúc này còn tỉnh táo, tùy tiện dụ dỗ một chút, có lẽ hắn sẽ hóa thân thành dã thú, đem đối phương ngay tại chỗ chính pháp.

Ý nghĩ này vừa mới xuất hiện, trong lòng Từ Hạo liền giật mình, vội vàng đem những ý nghĩ lung tung trong đầu vứt bỏ.

Yêu nữ này thật là họa thủy, chỉ nhìn nàng thôi, vậy mà suýt chút nữa nhập ma, thật là sức hấp dẫn chết người.

Từ Hạo vô sỉ đem những ý nghĩ dơ bẩn trong lòng đều đổ lên người Mộ Dung Oản.

Hàn Diệp và đám người lúc này cũng ngây người, bọn hắn nhìn Từ Hạo đang ôm Mộ Dung Oản, trong đầu hiện lên vô số nghi vấn.

Gã này từ đâu chui ra vậy? Bọn hắn vậy mà không hề phát hiện ra.

Nhưng những điều này đều không quan trọng.

Hàn Diệp rất nhanh hoàn hồn, sắc mặt lạnh lùng mang theo một đám sư đệ bay đến trên không ba người Từ Hạo.

Hơn mười tên kiếm tu chân đạp tiên kiếm, ngạo nghễ nhìn xuống ba người Từ Hạo, trong mắt tràn đầy vẻ khinh thường.

Hàn Diệp càng là dùng giọng điệu lạnh như băng uy hiếp: "Giao nữ tử này cho ta, nếu không các ngươi sẽ chết không có chỗ chôn thây."

Từ Hạo ngẩng đầu nhìn Hàn Diệp một cái, có chút cạn lời.

"Nhả nha cái bẹp, tiểu gia còn chưa nói gì đâu, lên đã muốn ta chết không có chỗ chôn thây, gia đây quen thói các ngươi chắc?"

Khẽ hừ một tiếng, Từ Hạo lạnh giọng nói: "Hù dọa ai đấy, ta cũng tặng các ngươi một câu, muốn sống thì người đi, nương tử ở lại!"

Nói xong, còn thị uy hôn lên khuôn mặt xinh xắn của Mộ Dung Oản một cái, sau đó ra vẻ liếm liếm môi.

Không thể không nói, khuôn mặt nhỏ nhắn này, thật thơm!

Nếu Mộ Dung Oản lúc này còn tỉnh, tuyệt đối sẽ đem Từ Hạo băm thành tám mảnh.

"Bản cô nương giữ mình trong sạch bao nhiêu năm nay, tay còn chưa bị gã đàn ông nào chạm qua, ngươi tên hỗn đản này vậy mà dám hôn ta."

Đáng tiếc nàng bây giờ hôn mê rồi, chỉ có thể mặc cho Từ Hạo làm càn.

Nghe được lời của Từ Hạo, Hàn Diệp cũng ngẩn người một chút, còn tưởng rằng mình nghe lầm.

Nơi này chỉ là một tiểu vương quốc, người mạnh nhất cũng chỉ là Hóa Thần cảnh, bọn hắn chính là tuyệt thế thiên tài của Vô Lượng Kiếm Tông, không một ai tu vi yếu hơn Luyện Hư cảnh, tiểu tử này lại dám nói chuyện với bọn hắn như vậy.

Thật sự là sống ngán rồi!

Từ Hạo vừa dứt lời, một tên sư đệ của Hàn Diệp liền không nhịn được cơn giận trong lòng, lạnh giọng nói: "Tiểu tử, lại dám nói chuyện với bọn ta như vậy, hôm nay ta liền dạy cho ngươi làm người như thế nào, chịu chết đi!"

"Vèo!"

Lời vừa dứt, tiên kiếm dưới chân tên tu sĩ trẻ tuổi này bay vào trong tay, hướng Từ Hạo giết tới.

Một tên tu sĩ Kim Đan cảnh hậu kỳ nho nhỏ, tùy tay có thể diệt, cần gì phải nói nhảm với hắn.

Nhưng thân ảnh của hắn còn chưa đến trước mặt Từ Hạo, một cây thiết chùy to ngang người hắn đã đập thẳng tới.

"Ầm!"

Tên kiếm tu này còn chưa kịp phản ứng, liền cảm thấy ngực bị một ngọn núi lớn đập trúng, trường kiếm trong tay gãy nát, thân thể của hắn cũng bị đập bay ngược ra sau mấy trăm mét, khảm vào trong vách núi, triệt để mất đi sinh cơ.

Một chùy đập chết một tên Luyện Hư, Lý Nguyên Bá khủng bố như thế.

"Lý Nguyên Bá dưới trướng Hoàng đế Đại Chu vương quốc ở đây, không sợ chết đều lên đây!"

Biến cố đột ngột, khiến Hàn Diệp và đám người đều hóa đá.

Vị sư đệ vừa bị đập chết kia, chính là Luyện Hư cảnh hậu kỳ! Mặc dù trong quá trình cùng Mộ Dung Oản đối chiến, gần như hao hết pháp lực, nhưng cũng không đến mức bị một chùy đập chết!

Hơn mười tên kiếm tu đem ánh mắt chuyển đến trên người Lý Nguyên Bá đột nhiên ra tay, sau đó đồng tử đều hơi co lại.

Vừa rồi chỉ lo nhìn Từ Hạo, không ngờ tới thiếu niên gầy gò như quỷ bệnh này, lại là Luyện Hư cảnh viên mãn.

Hơn nữa thiếu niên này dường như còn không phải là Luyện Hư cảnh viên mãn bình thường.

Giờ khắc này, Hàn Diệp thu lại sự khinh thị đối với ba người Từ Hạo.

Nơi khỉ ho cò gáy này vậy mà còn có thể gặp được Luyện Hư cảnh viên mãn.

Từ Hạo thì khóe miệng hơi giật giật, quả nhiên Lý Nguyên Bá vẫn là kẻ đầu óc có vấn đề.

"Mẹ kiếp, âm thầm phát tài không tốt sao? Làm gì phải nói cho đối phương thân phận chứ? Vạn nhất đối phương chạy mất thì phiền phức rồi."

Mặc dù bây giờ hắn còn không biết Vô Lượng Kiếm Tông rốt cuộc là môn phái gì, nhưng tuyệt đối không đơn giản.

Quả nhiên, Hàn Diệp nghe vậy, trong mắt hiện lên một tia hàn mang, lạnh giọng nói: "Nguyên lai là hoàng đế Đại Chu vương quốc, chỉ là một thế lực cấp vương quốc, vậy mà có Luyện Hư cảnh viên mãn tồn tại, xem ra ngươi có bí mật!"

Từ Hạo bĩu môi nói: "Nếu ngươi đã biết thân phận của ta, vậy có phải cũng nên nói lai lịch của ngươi không?"

Hàn Diệp nghe vậy, lập tức ngạo nghễ nói: "Ta là đệ tử của Vô Lượng Kiếm Tông, tông môn đỉnh cấp thuộc Thiên Thánh Hoàng Triều, đừng nói chỉ là một Đại Chu vương quốc nho nhỏ, ngay cả Dạ U vương triều ở trước mặt Vô Lượng Kiếm Tông ta cũng không dám càn rỡ, nghĩ tình ngươi không biết thân phận bọn ta, chỉ cần ngươi đem yêu nữ kia giao cho ta, ta liền tha cho ngươi một mạng, nếu không chính là đối địch với Vô Lượng Kiếm Tông ta, ngươi có nghĩ kỹ rồi không!"

Lời tuy nói như vậy, nhưng Hàn Diệp đã hạ quyết tâm, đợi về Vô Lượng Kiếm Tông, liền mang cao thủ đến diệt cái Đại Chu vương quốc nho nhỏ này, một hoàng đế tiểu vương quốc mà dám giết thiên kiêu của Vô Lượng Kiếm Tông bọn hắn, đúng là tạo phản rồi.

Cũng là vì bọn hắn đối phó Mộ Dung Oản, đã hao hết pháp lực, có chút sợ hãi Lý Nguyên Bá, nếu không hắn đâu cần nói nhiều lời thừa như vậy.

Nghe được lời của Hàn Diệp, trong lòng Từ Hạo hơi động, những người này vậy mà đến từ Thiên Thánh Hoàng Triều.

Nam Thiên Vực nơi Đại Chu vương quốc tọa lạc, đều nằm dưới sự thống trị của một siêu cấp thế lực, thế lực cấp thống trị này chính là Thiên Thánh Hoàng Triều.

Cho dù là các thế lực cấp vương triều như Dạ U vương triều, cũng đều nằm dưới sự thống trị của Thiên Thánh Hoàng Triều.

Lấy thực lực hiện tại của Từ Hạo, tuyệt đối không phải là đối thủ của Vô Lượng Kiếm Tông đến từ Thiên Thánh Hoàng Triều, hai bên không cùng một đẳng cấp.

Nhưng những đệ tử đại tông môn này dường như đầu óc có vấn đề, tình huống này mà còn dám mở miệng uy hiếp.

Ngươi không uy hiếp, còn có một tia sinh cơ, nhưng ngươi lời đều nói đến đây rồi, Từ Hạo sao có thể dễ dàng thả bọn hắn rời đi?

Bạn đang đọc [Dịch] Vạn Giới: Hệ Thống Triệu Hoán Quần Hùng Mạnh Nhất của Thượng Quan Chi Hạ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    21d ago

  • Lượt đọc

    316

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!