Trên tầng mây, An Vô Sinh đưa tay đỡ trán, mặt đầy vẻ chán chường, phiền muộn.
Bảo ngươi đi dụ Thủy Lăng, chứ đâu bảo ngươi đi gọi Thủy Lăng.
Các ngươi là kẻ địch, là kẻ địch, chứ không phải bằng hữu, người ta dựa vào đâu mà đi theo ngươi!
"Điện chủ, lần sau người cứ giao cho tên ngốc này một nhiệm vụ đơn giản hơn đi, hắn không hợp với nhiệm vụ phức tạp như vậy đâu!" Dư Oán nói.