Chương 112: [Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới - Full

Mua! Mua!

Phiên bản dịch 7289 chữ

“Ha ha ha ha, ta đã nói gì nào? Ha ha ha ha, ta đã nói gì nào, lần tới nhất định trúng mà, tôn nhi, có phải không ha ha ha!!”

Tần Anh chống nạnh cười lớn, lần này hắn đắc ý rồi, hắn cuối cùng cũng trúng được giải thưởng may mắn.

Hắn cuối cùng cũng thuộc nhóm vận khí tốt rồi, chưởng quầy Dương đã nói, những người phẩm hạnh không tốt thì vận khí mới không tốt. Hắn cũng từng nghi ngờ phẩm hạnh của mình, có phải chỗ nào làm chưa tốt không?

Thế nhưng từ khi mình sinh ra đến giờ, bản thân làm gì cũng khá xuất sắc, phẩm hạnh cũng được xem là tốt rồi, vì sao vận khí của mình khi chơi máy rút thưởng lại không được tốt chứ? Lần này hắn cuối cùng cũng có thể yên tâm rồi, phẩm hạnh của mình quả thực không tệ, vận khí cũng không tệ.

“Ha ha, chúc mừng gia gia trúng giải lớn!” Tần Kiền cũng vô cùng hưng phấn, bọn họ cũng có người mở hàng rồi!

“Chúc mừng Thế tử, chúc mừng Thế tử.”

Mọi người đều tới chúc mừng, một số người chưa trúng giải cũng vô cùng hâm mộ, thời gian mình chơi còn lâu hơn Thế tử rất nhiều, thế nhưng vẫn chưa trúng được giải thưởng may mắn này.

Chẳng lẽ thực sự sờ vài cái lên người gia chủ Ngụy là có thể mượn được vận may sao? Lúc này những người chưa trúng giải cũng đều nhìn về phía Ngụy Khiếu Đình.

“Các ngươi muốn làm gì? Ta nói cho các ngươi biết đừng có ý nghĩ này, đao của gia chủ các ngươi vẫn sắc lắm đấy!” Ngụy Khiếu Đình nhìn thấy ánh mắt kỳ quái của nhiều người nhìn về phía mình, lập tức giơ Huyết Ẩm Cuồng Đao trong tay lên nói.

“Hứ, chó ngáp phải ruồi!!”

Dương Phong nhìn vẻ mặt đắc ý của Tần Anh, vô cùng khó chịu. Không, phải nói là Dương Phong nhìn thấy ai trúng thưởng cũng đều khó chịu.

Bản thân mình là chưởng quầy của cửa hàng này, là ký chủ của hệ thống này, vậy mà vẫn chưa từng trúng giải thưởng, không phải là trò cười cho thiên hạ sao?! Nói ra ngoài thì ai tin chứ! Nếu như có người nào đó nói với Dương Phong như vậy, Dương Phong nhất định sẽ cầm chiếc giày cỡ 42 của mình đập vào mặt đối phương.

Sau khi Tần Minh và Tần Vi Đức từ Bạch Đầu Sư Sư xuống liền đi vào cửa hàng, bên ngoài cửa hàng có rất nhiều người, mà Triệu Kính Chi cùng thê tử đang ngồi dưới chiếc ô che nắng nói chuyện gì đó, Tần Minh nhìn thấy bạn cũ, vô cùng vui vẻ đi tới, nói chuyện với người bạn cũ nhiều năm chưa gặp!

Còn chưa nói được mấy câu, giọng nói lớn của Tần Anh đã truyền ra từ bên trong cửa hàng. Tần Minh cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nhi tử của mình vốn không phải là người có tính cách như vậy!

Từ nhỏ đến lớn đều vô cùng bình tĩnh, làm sao giờ lại trở nên điên cuồng như vậy, trong cửa hàng này rốt cuộc có ma lực gì, khiến cho Tần Anh vốn trầm ổn lại có sự thay đổi lớn như vậy.

Triệu Kính Chi cười cười nói với Tần Minh: “Ha ha… chờ ngươi chơi máy rút thưởng đó rồi, ngươi cũng sẽ như vậy thôi!” Nói xong liền đưa bọn họ đi vào trong cửa hàng.

“Ta nói Tần Anh, ngươi ở đó đắc ý cười cái gì?”

Lúc này một giọng nói từ trong cửa hàng truyền ra. Dương Phong quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy bốn người từ trong cửa hàng đi vào, đi ở phía trước là Triệu Kính Chi và Lý Tú Ngưng, hai người đi phía sau thì không quen biết, những người quen biết đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

“Ta nói lão gia tử ngươi cuối cùng cũng tới rồi nha!” Trong giọng nói của Tần Anh lộ ra vẻ vui mừng.

“Thái gia gia, người tới rồi nha!” Tần Kiền vô cùng hưng phấn đi tới!

“Á, đây là Sở Vương tới sao?”

Nghe thấy hai người gọi người vừa lên tiếng, liền biết người này hẳn là Sở Vương.

Sở Vương Tần Minh hôm nay cuối cùng cũng tới rồi, lần trước Tần Anh và Tần Kiền viết thư, đã nói muốn Sở Vương mang kim tệ tới mua mấy món vật phẩm kia, mới chưa được mấy ngày, Sở Vương đã tới rồi.

“Bái kiến Sở Vương!” Mọi người đều tới bái kiến Sở Vương.

“Ha ha, mọi người miễn lễ, miễn lễ!” Tần Minh phất tay để mọi người đứng dậy, phong thái mười phần.

“Quả nhiên là thần kỳ!”

Đi vào trong cửa hàng, nhìn không gian bên trong cửa hàng, và một số vật phẩm không hiểu, Tần Minh không nhịn được cảm thán một câu.

Mặc dù Tần Anh trong thư có giới thiệu đơn giản một chút, nhưng tận mắt nhìn thấy vẫn không giống nhau.

“Á!! Thể ý thức??”

Tần Minh nhìn thấy Trần Lâm bên cạnh quầy hàng, không nhịn được run lên một cái, đây chính là thể ý thức trong truyền thuyết đó. Tần Anh trong thư cũng chưa nhắc đến cái này, điều này khiến hắn cảm thấy cửa hàng này càng thêm sâu không lường được!

Trần Lâm nhìn thấy Triệu Kính Chi dẫn hai người đi vào, gật đầu một cái, coi như chào hỏi.

“Ta là nhân viên cửa hàng của Duyên Lai Duyên Khứ, có bất kỳ nghi ngờ gì có thể tìm ta!” Trần Lâm nói với Tần Minh!

Đúng lúc này, tiếng cười đắc ý vô cùng của Tần Anh vang lên! Hắn cũng muốn biết vì sao Tần Anh lại đắc ý như vậy, trúng giải thưởng là gì.

Tần Minh nhìn thấy trong đám người có một bóng dáng quen thuộc cũng ở trong đó, cười nhạt nói: “Ngươi không phải là tiểu tử nhà Hứa gia sao, sao cũng ở đây? Không ở học văn quán à?”

“Hồi vương gia, chính là tiểu tử, mấy ngày trước Kiền thiếu gia nói với tiểu tử, nơi này có một cửa hàng thần kỳ, có thể có vật phẩm để tiểu tử tiếp tục tu luyện, vì vậy tiểu tử liền qua đây xem thử, cũng nhờ có Kiền thiếu gia nói cho biết, giờ tiểu tử mới có thể tiếp tục tu luyện!”

Hứa Vi vô cùng cung kính nói với Tần Minh, trong giọng nói cũng lộ ra vẻ cảm kích với Tần Kiền!

“Hóa ra là vậy, xem ra trời không tuyệt đường sống của con người!” Tần Minh gật gật đầu, đột nhiên lại nghĩ tới cái gì tiếp tục nói:

“Đúng rồi, vừa rồi các ngươi nói trúng giải là cái gì vậy?”

“Thái gia gia để ta nói với người, chính là máy rút thưởng này…”

Tần Kiền đưa Tần Minh tới trước máy rút thưởng, giới thiệu máy rút thưởng cho Tần Minh.

Tần Minh nghe xong, nhìn thấy giải thưởng trên đó, tim cũng đập thình thịch, tay cũng ngứa ngáy, cũng muốn chơi thử mấy lần xem vận khí của mình thế nào!

Nhi tử của mình có thể rút được huy chương tụ linh, mình là phụ thân, chẳng lẽ vận khí còn kém hơn hắn sao?

Thế nhưng lúc này giọng nói của Tần Anh vang lên ở bên cạnh: “Ta nói lão gia tử, ngươi tới không phải để chơi rút thưởng, đừng quên chính sự.”

Lúc này mọi người mới nhớ ra, Sở Vương tới là vì cái gì.

“Chưởng quầy Dương, chưởng quầy Dương, có buôn bán rồi, có buôn bán lớn rồi! Chúng ta muốn mua mua mua!” Giọng nói của Tần Kiền đột nhiên cao vút lên, nói với Dương Phong đang ở khu nghỉ ngơi!

Dương Phong lườm một cái, kêu gào cái gì? Kêu gào cái gì? Cũng không phải là không nghe thấy, có cần thiết phải kêu to như vậy không?

Dương Phong đi vào bên trong quầy hàng, vật phẩm đặt trong quầy bán hàng, chỉ có Dương Phong mới có thể lấy ra, Trần Lâm không có quyền hạn đó, vì vậy những thứ này vẫn phải do Dương Phong tự mình lấy.

Tần Minh đặt ba bốn túi trữ vật lên trên quầy hàng nói: “Chưởng quầy Dương, chúng ta muốn mua Tụ Linh Trận và Tứ Tượng Thiên La Pháp!”

“Wow!!!”

Mọi người biết lần này Sở Vương tới là vì hai món vật phẩm này, thế nhưng khi thực sự nhìn thấy có người muốn mua, mọi người vẫn há to miệng, đây chính là hơn 9000 vạn kim tệ đó, quả nhiên là nội tình của hào tộc thực sự mạnh mẽ!

Dương Phong lấy trận bàn của Tụ Linh Trận và chiếc hộp đựng Tứ Tượng Thiên La Pháp từ trong quầy bán hàng, đặt lên trên quầy hàng.

“Chưởng quầy Dương cái này sử dụng thế nào?”

Tần Minh nhìn trận bàn trên quầy hàng không biết sử dụng thế nào.

Cái gì mà Tụ Linh Trận, hắn đều mới nghe thấy lần đầu, vì vậy nhìn thấy trận bàn không biết sử dụng thế nào.

Bạn đang đọc [Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới - Full của 341 Nhân

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    6mth ago

  • Lượt đọc

    293

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!