Chương 69: [Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới - Full

Thu Lại Lời Này Để Thúc Nói

Phiên bản dịch 6923 chữ

Mặc dù bọn hắn nghe không hiểu, nhưng quan trọng sao? Chỉ cần uống ngon là được rồi.

Sau khi uống xong Coca, mọi người tiến vào bí cảnh Thí Luyện tiếp tục chiến đấu cùng người lùn.

Ngày hôm sau, trời tờ mờ sáng.

Bên ngoài cửa hàng đã có rất nhiều người đứng.

“Ngươi nói xem, những người kia không đến xếp hàng mà lại ngồi ở đằng kia tu luyện?” Một người đang đợi Dương Phong mở cửa bán hàng nói.

“Ngươi còn không biết?” Người bên cạnh đáp.

“Biết cái gì?” Người này có chút mơ hồ hỏi lại.

“Ngươi không phát hiện ra linh khí trong phạm vi 1000 mét lấy cửa hàng này làm trung tâm dày đặc hơn rất nhiều so với bên ngoài sao? Mặc dù không bằng được bên trong cửa hàng!”

“Ta nghĩ sau này sẽ có càng nhiều người đến đây tu luyện.”

Dương Phong mở cửa hàng.

Bên ngoài đã có ba hàng dài.

Sau khi mọi người thống nhất ý kiến vào ngày hôm qua, sau này sẽ xếp thành ba hàng, một hàng tiến vào bí cảnh Thí Luyện, một hàng chơi máy rút thưởng, một hàng khác dùng để mua đồ hoặc làm thẻ hội viên.

“Dương chưởng quỹ sớm, Dương chưởng quỹ trở về rồi, ở Thanh Tú Vũ Đạo Hội, thành tích của thành Thiên Phong chúng ta như thế nào?” Mọi người thấy Dương Phong mở cửa, ngày hôm qua nghe nói Dương chưởng quỹ đi phủ Thành Chủ, hiện tại Dương chưởng quỹ đã trở về, bọn hắn muốn biết thành tích của Thanh Tú Vũ Đạo Hội ngày hôm qua như thế nào.

Dương Phong lấy bảng thông báo ra, đặt ở cửa hàng rồi nói: “Rất tốt, có 67 người tiến vào vòng hai!”

“Ah!!!”

“Có 67 người tiến vào vòng hai.”

Sau khi nghe được, mọi người mừng như điên, liên tục truyền tin cho nhau để cùng chia sẻ tin vui này.

Đây chính là một kỷ lục chưa từng có!

Thành tích của hai lần trước đều khiến cho người tu luyện ở thành Thiên Phong không thể ngẩng đầu lên, hiện tại thành tích này khiến bọn hắn cảm thấy tương lai tràn đầy hy vọng!

“Hôm nay có đồ mới, mọi người có thể xem thử!” Dương Phong chỉ vào bảng thông báo nói.

“Hả, có đồ mới!”

“Ah!!!!”

“Ah! Kiếm pháp cơ sở, ta muốn mua, ta muốn mua!”

“Ah! Cư nhiên còn có vũ khí bán? Vũ khí mà Dương chưởng quỹ bán ở đây khẳng định là tốt hơn bên ngoài, ta muốn mua, ta muốn mua!”

Tuy nhiên, sau khi thấy mấy món như Tứ Tượng Thiên La Pháp, mọi người cũng không còn khiếp sợ nữa, vì không xứng. Không nghĩ đến những con số phía sau, xem như không thấy, nhìn thì được, nghĩ cũng không dám nghĩ.

Vẫn là máy rút thưởng thực tế hơn, những thứ đó vẫn để lại cho các đại lão đi.

Một số võ giả có thu nhập không cao lựa chọn tiến vào bí cảnh Thí Luyện, một số lại chọn máy rút thưởng, bởi vì túi tiền của bọn hắn không thể gánh vác nổi tiêu hao như vậy.

“Haha, hôm nay ta nhất định phải trúng thưởng, trúng thưởng!” Hôm nay lại là người xếp hàng đầu tiên ở hàng máy rút thưởng.

Hắn vội vàng chạy tới trước máy rút thưởng, học theo Tôn Nhị Huân, “phì phì” nhổ hai ngụm nước bọt vào tay, mặc kệ tiếng chửi mắng của người phía sau, quẹt thẻ, trực tiếp dùng sức vỗ vào nút bắt đầu.

Kim chỉ nam quay từ nhanh đến chậm.

Kim chỉ nam từ từ đi qua ô màu trắng, chậm rãi di chuyển về phía ô màu xám.

“Má ơi!!!”

Ngụy Thành kích động đến run rẩy, tới rồi, sắp tới rồi, ta sắp trúng thưởng rồi.

“Má ơi, sắp trúng thưởng rồi!”

“Vèo!!!”

Nghe được hai chữ “trúng thưởng”, mọi người lập tức ùa tới, không để ý đến xếp hàng nữa, đều chạy tới.

Khi kim chỉ nam dừng lại ở ô màu xám, tất cả mọi người đều trợn to mắt, một mảnh ồn ào.

“Vậy là trúng rồi sao?”

“Đây mới là lần rút thưởng đầu tiên hôm nay?”

“Sao vận may lại tốt như vậy?”

Ngụy Long ở bên cạnh thì đấm ngực dậm chân, trên mặt đầy vẻ hối hận và buồn bực nói: “Ah ah ah! Vốn dĩ là ta xếp hàng đầu tiên, là ta, nếu ta là người đầu tiên rút thưởng thì người trúng thưởng chính là ta!!!”

Vốn dĩ hôm nay Ngụy Long là người đầu tiên xếp hàng, đợi Ngụy Thành tới, nói với Ngụy Long rằng, đi ăn sáng trước đi, hiện tại còn sớm, đợi ăn sáng xong rồi tới xếp hàng cũng không muộn.

Cứ như vậy, Ngụy Long đi ăn sáng, lúc trở lại đã có hơn mười người xếp hàng ở phía trước hắn.

“Ta xếp hàng hai ngày nhưng không rút được gì, thậm chí còn không rút được thêm một lần nữa, vậy mà hôm nay ngươi vừa rút lần đầu tiên đã trúng thưởng, ghen tỵ chết ta mất!”

Mọi người bàn tán xôn xao, kể lại vận may của mình không tốt như thế nào. Nói rằng mặc dù hành động nhổ nước bọt của Tôn Nhị Huân có hơi ác tâm nhưng hiệu quả rất tốt, sau này trước khi rút thưởng đều phải làm như vậy một lần để tăng vận may.

Ngụy Thành vui vẻ cầm lấy Huy Chương Tụ Linh, lập tức đeo lên trước ngực. Ưỡn ngực ngẩng đầu để mọi người xem.

“Như thế nào, như thế nào? Có phải rất đẹp trai hay không? Gia chủ, gia chủ, ngươi xem ta cũng có rồi, ta cũng có rồi.”

Mọi người tức đến phát điên, ngươi nói xem tại sao vận may của Ngụy gia lại tốt như vậy, hai người rút được ba lần trúng thưởng.

Ngươi nói xem có tức hay không? Có ghen tỵ hay không?

Rất tức giận!

Rất ghen tỵ!

Tuy nhiên, Ngụy Thành không có vận may nghịch thiên như Ngụy Bá Thiên, có thể rút được hai lần trúng thưởng. Chín lần rút thưởng còn lại đều là cảm ơn đã tham gia. Sau khi rút xong, lập tức chạy tới xếp hàng ở hàng mua đồ.

“Bộ kiếm pháp cơ sở này thật tinh diệu!”

“Đúng vậy, đúng vậy, đao pháp cơ sở này quá đỉnh! Cư nhiên còn có thể sử dụng như vậy!”

“Như vậy, ta có hy vọng vượt qua bí cảnh Thí Luyện rồi.”

“Vũ khí này sắp đuổi kịp phàm binh rồi, quá đỉnh.”

“Ta vẫn luôn cho rằng ta không đủ thiên phú, không đủ nỗ lực, tuy nhiên, ta phát hiện ra rằng không phải, là ta gặp được Dương chưởng quỹ quá muộn, nếu mười năm trước ta gặp được Dương chưởng quỹ thì ở Thanh Tú Vũ Đạo Hội cũng sẽ có một chỗ ngồi cho ta!”

“Nhị Cẩu Tử, ngươi còn một chỗ ngồi, với thực lực của ngươi, cho dù gặp được Dương chưởng quỹ từ khi sinh ra cũng không có tác dụng!”

Đồng bạn bên cạnh không nghe nổi nữa, người này thổi phồng cũng quá mức rồi!

Lúc này có một người hơn mười tuổi cầm một bộ kiếm pháp cơ sở và một thanh kiếm đi tới trước mặt Nhị Cẩu Tử nói: “Tiểu tử, có một số lời không thể nói lung tung, bên trong có điều cấm kỵ, ngươi còn nhỏ, không hiểu những quy tắc này. Có một số lời vừa nói ra, cuộc sống của ngươi sẽ thay đổi quỹ tích. Dường như là một câu nói đơn giản nhưng sẽ ảnh hưởng đến cả đời của ngươi. Ngươi không có năng lực nắm giữ nó. Vì vậy nghe thúc khuyên một câu, thu lại lời này để thúc nói!”

“Eh eh! Các ngươi qua xem, thứ màu đen đen này là cái gì? Trần lão, Trần lão, cái này là cái gì?” Có người chỉ vào máy bán nước tự động nói.

“Chưởng quỹ nói cái này gọi là máy bán nước tự động, bên trong là nước ngọt – Coca, rất ngon, có thể rèn luyện thể chất, một lần một ly một kim tệ.” Trần Lâm giải thích.

“Vậy, lấy một ly thử xem.”

Người này lấy một cái ly, quẹt thẻ, lấy một ly Coca. Nhìn Coca trong ly đang sủi bọt, uống một ngụm.

“Ngụm ngụm”

Sau khi uống xong, người này liếm môi, chép chép miệng nói: “Ngon quá, Coca này rất ngon… ợ……”

Còn chưa nói xong đã ợ một cái, sau khi ợ xong lại cảm thấy sảng khoái hơn.

“Như vậy sao, ta cũng thử xem.”

“Ta cũng tới, ta cũng tới.”

“Ah!! Ngon quá!”

“Ợ………”

Bạn đang đọc [Dịch] Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới - Full của 341 Nhân

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    4mth ago

  • Lượt đọc

    37

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!