Hắn thở dài: “Thần thông bình thường thì có thể sai khiến một hai người làm quân cờ, nhưng hắn là đại chân nhân kiêm kiếm tiên, phiền phức hơn nhiều. Hắn đã đứng ở đỉnh cao thần thông của nhân gian, tài trí đều không phải hạng tầm thường, lại còn có một lão thụ đạo hạnh tinh thâm chỉ điểm…”
“Đợi đến khi thần thông của hắn viên mãn, sẽ càng khó đối phó hơn. Những nhân vật có thần thông viên mãn này đã là hạt giống Chân Quân, dù là do các bên ra sức thúc đẩy, hay do có gia tộc nào đó không muốn thấy hắn khá lên, cũng sẽ khiến tầm nhìn của hắn khác xa trước đây.”
Thiên Hoắc thở hắt ra một hơi, thản nhiên nói:
“Là vậy thì đã sao, không phải vậy thì đã sao? Chưa chắc đã đợi được đến lúc hắn thần thông viên mãn!”