Lần này ngay cả Lý Hi Minh cũng phải nhíu mày, lão trầm tư hồi lâu rồi thở dài:
“Nếu vậy, pháp môn thứ hai này hiển nhiên không phải là thượng sách. Không có linh trí cố nhiên có cái lợi của việc không có linh trí… nhưng hạn chế lại quá lớn, e rằng cũng chỉ có thể dùng để đấu pháp, mà lại không có thần thông… Lợi hại ư? Có mạnh cũng chỉ có hạn.”
Tính toán kỹ ra, Lý gia thật sự không thiếu một linh thần chỉ biết đấu pháp như vậy. Việc luyện hóa linh khí mà Lý Hi Minh khổ não hay những sắp đặt đã dự tính trước đều khó mà thực hiện được. Lý Hi Minh suy nghĩ xong, bèn nói:
“Hai pháp môn này… không thể dùng cùng lúc được chăng?”