Chương 54: [Dịch] Khô Lâu Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực

Đại Nhân Thật Có Tâm (1)

Phiên bản dịch 4566 chữ

Những lời sau đó, An Cách đã không thể nghe vào, trong đầu đầy là: Mưa có thể cứu người khát chết?

Cái này khiến cho hắn nhớ tới người mở truyền tống trận kia, lúc ấy chính là không có nước mới chết đói chết khát, thuật Trời mưa có thể cứu người khát chết sao?

Hình như thật sự có thể, mình khi đó vì sao không nghĩ tới đây? An Cách thi triển một thuật Trời mưa, nhìn những giọt nước tí tách trong lòng bàn tay, lâm vào trầm tư.

Một cơn lốc đột ngột xuất hiện, Ngải Tư Khắc bay trở lại từ lối đi duy nhất kia, vội vã nói, "Đại nhân, không ổn, ruộng của ngài đã bị đốt."

Ruộng bị đốt! Linh hồn của An Cách kịch liệt chấn động, quay đầu nhìn về phía Ngải Tư Khắc, trong hốc mắt trống rỗng kia bắn ra một loại hỏa diễm khiến trái tim của Ngải Tư Khắc rung động.

Bàn tay nhấc lên, giọt nước trong lòng bàn tay cũng hóa thành băng tinh bén nhọn, đâm xuống đất.

Phỉ Lâm đang tiến hành kiểm tra hiện trường cánh đồng rêu phát sáng, nhìn thấy một cái đầu hiện ra ngọn lửa u lam, tay cầm liềm, An Cách hùng hổ xông tới, có lẽ là cảm ứng được cảm xúc của An Cách, tiểu cương thi và Thiên Sứ khô lâu đi theo phía sau hắn cũng hùng hổ.

Phỉ Lâm đã nhiều lần nhìn thấy lưỡi liềm của An cách, không biết có phải là ảo giác của hắn ta hay không, lưỡi liềm và chuôi hình như đã lớn hơn một chút.

Vốn còn muốn đi lên thông báo tình huống, nhưng nhìn thấy bộ dạng này của An Cách, Phỉ Lâm có hơi chần chờ một chút.

Ngải Tư Khắc chạy tới, Phỉ Lâm vội vàng tiến lại và hỏi: "Chuyện gì đã xảy ra vậy? Ngươi đã khiến đại nhân tức giận?"

Ngải Tư Khắc cũng có chút bối rối, nghe vậy vội vàng phủ nhận: "Không, không, đừng có nói mò, ta chỉ mới nói đất trồng trọt bị thiêu rụi, đại nhân đã trở thành như thế này."

Phỉ Lâm bày ra vẻ mặt xúc động: "Xem ra mảnh ruộng này rất được đại nhân coi trọng, bản thân đại nhân không cần ăn gì, lại xem trọng kỹ thuật trồng rêu phát quang như thế, hắn đang muốn giải quyết vấn đề kỹ thuật canh tác ở Địa Hạ thành chúng ta một lần vĩnh viễn đây mà, đại nhân, đại nhân thật sự là rất có tâm."

Ngải Tư Khắc tỉnh ngộ hiểu ra: "Thì ra là như vậy, đúng vậy, bản thân đại nhân không cần ăn gì, lại coi trọng nơi này như vậy, trồng rêu phát sáng, ngoại trừ Địa Hạ thành của chúng ta, những nơi khác cũng không dùng được, cho nên đại nhân nghiên cứu phát triển vì chúng ta? Thật có tâm, thật là xúc động."

Khi hai người tự mình suy diễn, tự cảm động không chịu nổi, An Cách kiểm tra tình huống đột nhiên đứng dậy, cứ như phát hiện tung tích gì đó, xông ra ngoài tiến vào một lối vào khác.

Vị trí của cánh đồng rêu phát sáng là ở đoạn giữa của hang động, bởi vì không gian xói mòn và mở rộng, cho nên có hai lối vào, một là từ khu vực chính của Địa Hạ thành đi xuống, còn đầu kia dẫn đến một quần thể hang động ngầm khổng lồ.

Dòng nước chảy cắt ra hang động dưới lòng đất, bốn phương thông suốt, trong động một hơi kéo dài mấy trăm ngàn kilomet, chủ khu Địa Hạ thành nằm ở mảnh khu vực này, chỉ là một phần rất nhỏ trong quần thể hang động dưới lòng đất.

Không ai dám xâm nhập vào quần thể hang động dưới lòng đất, đường đi nơi này phức tạp, một khi lạc đường rất có thể vĩnh viễn không thể ra được, trừ khi có quyển trục truyền tống, hoặc là bản thân chính là Ma Pháp sư hệ không gian.

Nhưng mà cũng không có, Địa Hạ thành cũng không có Ma Pháp sư hệ không gian hiếm có như vậy, cho nên đối với chuyện thăm dò quần thể hang động ngầm, đều là dùng phương thức nguyên thủy nhất: dây thừng, vẽ ký hiệu, thả khô lâu.

Nhưng cho dù là loại nào, tổn thất đều sẽ thỉnh thoảng xảy ra, cho nên sau khi Địa Hạ thành đã đủ không gian để sử dụng, Phỉ Lâm đã không tiến hành thăm dò nữa, thăm dò ra nhiều không gian hơn nữa cũng không có ý nghĩa, Địa Hạ thành cũng chỉ có hơn năm ngàn "nhân" khẩu.

Cánh đồng rêu phát sáng thuộc về rìa khu vực kia, lối đi từ chủ khu tới thông đạo đã bị Phỉ Lâm phong tỏa, nhưng trên lý thuyết, nếu có người đi vào từ phía quần thể hang động dưới lòng đất, Phỉ Lâm sẽ không phát hiện ra.

Quần thể hang động dưới lòng đất quá khổng lồ, Phỉ Lâm cũng không dám khẳng định có ai có thể từ phía đó đi tới.

Hắn ta cũng điều tra hiện trường vụ án, ngoại trừ nhìn thấy một hàng dấu chân to nóng chảy, phỏng đoán ra người phóng hỏa là ác ma Dung Nham làm ra, Phỉ Lâm không tìm được manh mối khác, ngay cả ác ma chạy theo hướng nào cũng không biết.

Bây giờ nhìn thấy bộ dạng này của An Cách, chẳng lẽ hắn phát hiện ra cái gì?

Phỉ Lâm vội vàng đuổi theo, Ngải Tư Khắc cũng vội vàng đi theo, vừa chạy vừa hỏi: "Làm sao vậy? Thành chủ đại nhân, có phát hiện gì không?"

"Là do ác ma Dung Nham làm." Sắc mặt của Phỉ Lâm ngưng trọng nói.

Bạn đang đọc [Dịch] Khô Lâu Trồng Rau Khai Hoang Dị Vực của Tình Chung Lưu Thủy

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    15

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!