"Lúc còn trẻ ta đã bị những Địa Tinh gian thương kia hãm hại thảm bại, bọn họ nói muốn Long Tiên thảo, ra một cái giá lớn mà ta không cách nào cự tuyệt, còn nói Long Tiên thảo là rồng phun nước miếng trên mặt đất là có thể mọc ra, lại không nói phải phun bao lâu, hại ta phải phun nước miếng ước chừng năm mươi năm, gian thương!"
Sau khi Nại Cách Lý Tư nói xong tình huống dịch tinh hoa thần thánh, đã không nhịn được, hùng hổ, ai mà không có lúc còn trẻ, thần Tri Thức cũng từng không biết gì, năm đó cũng vì kinh nghiệm non trẻ bị hãm hại thảm hại.
An Cách tóm tắt những thứ mà Nại Cách Lý Tư nói sau đó rút ra một điểm chính: "Thêm tiền."
"Hả? Thêm tiền? Thêm bao nhiêu?" Lam sửng sốt một chút, nàng ta cũng không kinh ngạc "thêm tiền", vốn là nói chuyện làm ăn mà, chính là bàn bạc về giá cả, nàng ta chỉ làm bộ, để tránh cho An Cách đòi giá quá cao.
An Cách không có khái niệm về giá cả, và cuối cùng Nại Cách Lý Tư quyết định giá: "Mười lần."
Nửa cân bột phấn nấm thánh là ba mươi viên ma tinh, nửa cân dịch tinh hoa thần thánh kia, cần ba trăm viên ma tinh.
Cái giá này quá cao, Lam không làm chủ được, nàng ta đi tới bên cạnh nhắm mắt lại, dùng linh hồn kết nối với An Na ở Hàn Băng thành, đồng ý với cái giá này.
"Đại nhân, đây là tiền đặt cọc, chúng ta cần hai cân rưỡi dịch tinh hoa thần thánh, không biết khi nào có thể giao hàng?" Lam đưa tới một cái túi, hỏi.
"Mười ngày." An Cách thuật lại lời của Nại Cách Lý Tư, Lam vui vẻ rời đi.
Nhìn Lam đưa túi đựng ma tinh tới, Nại Cách Lý Tư ở trong linh hồn của An Cách nói: "Thì ra khách hàng của bọn họ là Quang Minh giáo hội."
An Cách khó hiểu nghiêng đầu.
Nại Cách Lý Tư giải thích: "Vật liệu bọc vải không có phù văn mà thôi, ngoại trừ Quang Minh giáo hội, người khác không dệt được loại vật liệu này."
"Bọn họ không tự tạo ra sao?" An Cách khó hiểu hỏi, không phải nói Quang Minh giáo hội cũng trồng nấm thánh sao?
Nại Cách Lý Tư trợn trắng mắt: "Ngươi nghĩ mọi người đều biến thái giống như ngươi sao? Chỉ cần tịnh hóa nước thánh, cần bao nhiêu linh mục? Tốn không biết bao nhiêu thời gian và công sức trồng ra nấm thánh lại lấy đem đi tôi luyện, không biết phải tốn bao nhiêu chi phí, bây giờ chỉ cần ba trăm viên ma tinh là có thể mua được nửa cân, rẻ muốn chết có biết không?"
"À." An Cách đáp một tiếng, cũng không biết có nghe rõ hay không. Thu hoạch, phơi khô, xay bột, tôi luyện, mười ngày sau, tốn mười lăm cân bột phấn nấm thánh tạo ra năm cân dịch tinh hoa giao hàng.
Lam dùng tốc độ nhanh nhất trở lại Hàn Băng thành, liên hệ với khách hàng đặt hàng từ trên xuống dưới, mang dịch tinh hoa đi giao qua.
...
Vị diện nhân loại, lâu đài Thánh Phong cực Nam lục địa, nơi đóng quân của Thánh Phong kỵ sĩ đoàn, thần chi kỵ sĩ Lực Áo Nạp Đức vừa mới huấn luyện xong, thân trên đỏ rừng lên, nhiệt khí bốc lên đi ra từ trong sân huấn luyện.
Ánh mắt của thị nữ hầu hạ ở bên cạnh mê ly nhìn thân hình cường tráng của Lực Áo Nạp Đức, xấu hổ đỏ mặt, âm thanh tim đập lớn đến mức ở cách vách cũng có thể nghe được.
Lực Áo Nạp Đức mỉm cười, khóe miệng cong ra một độ cong hoàn mỹ, dịu dàng gật đầu với những thị nữ này.
Thị nữ nhất thời chân cũng mềm nhũn, cố gắng chống đỡ vây quanh, lau người, thay quần áo, cuối cùng còn trình lên một bình chất lỏng trong suốt.
Lực Áo Nạp Đức nhướng mày nói: "Ấy, dịch tinh hoa có hàng mới rồi sao?" Nói xong rót một chút vào lòng bàn tay, sau đó bôi lên mặt, vừa thoa vừa vỗ, để cho nó hấp thu tốt hơn.
Nếu như để cho những người bị gãy tay gãy chân tàn tật biết, Lực Áo Nạp Đức vậy mà dùng dịch tinh hoa để chăm sóc da mặt, không chừng có thể tức giận nhảy dựng lên từ trên giường.
Cảm giác hiệu quả rất tốt, Lực Áo Nạp Đức hỏi: "Nó là đến từ đâu vậy? Theo như ta biết, giáo hội không phân phát dịch tinh hoa thần thánh cho Thánh Phong quân của chúng ta."
"Là quan quân nhu đưa tới." Một thị nữ nói.
"Mời quan quân nhu tới đây gặp ta." Lực Áo Nạp Đức nói.
Chỉ chốc lát sau, quan quân nhu đã tới, nhìn thấy Lực Áo Nạp Đức ăn mặc chỉnh tề.
"Ngươi nói đi, những dịch tinh hoa thần thánh này là mua được từ thâm uyên vị diện nào? Ngươi đã mua bao nhiêu? Phần còn lại thì sao?" Lực Áo Nạp Đức hỏi.
"Mua hai cân rưỡi, để lại hai bình cho đại nhân ngài, còn lại đưa đến đội quân y đội binh lính tàn tật dùng." quan quân nhu đáp lại.
Lực Áo Nạp Đức vung tay lên, một đạo khí kình đã tát vào mặt quan quân nhu: "Ngươi bị ngu sao? Ngươi có biết một bình dịch tinh hoa có thể bán được bao nhiêu ở Đế Quốc không? Một ngàn ma tinh, ngươi vậy mà mang đi cho những thứ kia dùng? Những kẻ tàn tật ngu xuẩn kia xứng với những thứ như vậy? Mau lấy lại cho ta."