"Nếu ta hành động như vậy, Thương Minh sơn chắc chắn sẽ thành cái đích cho mọi người chỉ trích, nếu Thương Minh sơn bên kia xảy ra sơ xuất gì, chẳng phải là người ta sẽ nó Bích Huyết tông chúng ta bất nghĩa? Làm như vậy có công bằng với Thương Minh sơn hay không?"
Nữ tử có thể nghĩ ra biện pháp đó, đương nhiên chưởng giáo cũng đã nghĩ tới. Và nếu bọn họ thực sự làm như vậy, chờ đến khi tin tức lan truyền ra bên ngoài... Không, phải nói là tin tức chắc chắn sẽ lan truyền ra bên ngoài, đến lúc đó trụ sở Thương Minh sơn sẽ trở thành tiêu điểm tranh đấu của hai đại trận doanh, kể cả khi nó là một thất phẩm tông môn, cũng sẽ gặp phải nguy cơ hủy diệt
Cũng vì chưởng giáo lo lắng như vậy, nên lão mới không thể hành động như thế, môn đồ nhà mình là người, chẳng lẽ đệ tử nhà khác lại không phải người?
Nữ tử vẫn như cũ quỳ rạp trên mặt đất, cất giọng bi thương: "Đúng là khi chúng ta ký khế ước tông minh cùng Thương Minh sơn sẽ khiến bọn họ rơi vào hiểm cảnh, nhưng nếu chúng ta cứ mặc kệ chuyện này, thì tiểu sư đệ tuyệt đối sẽ phải chết. Chưởng giáo à, trên đời này lấy đâu ra hai chữ công bằng? Tiểu sư đệ chỉ là một tu sĩ ngũ tầng cảnh nhưng lại trở thành quân cờ để hai đại trận doanh tranh đấu với nhau? Chuyện này vốn là nọc độc còn sót lại của một thế hệ trước, dựa vào cái gì lại muốn tiểu sư đệ đi gánh vác? Hắn làm sao mà gánh vác nổi?"