Lục Diệp biết tình huống của bản thân mình, linh lực toàn thân hắn không còn nhiều lắm, nếu cứ đánh tiếp như vậy, chắc chắn hắn sẽ là người trước tiên không kiên trì nổi. Và một khi linh lực hao hết vẫn không thể giải quyết đối thủ, thì điều chờ đợi hắn ở phía trước chính là một con đường chết.
Ý niệm trong đầu xoay chuyển, đối mặt với một kích bổ tới của kẻ kia, hắn không có ngăn cản trốn tránh, mà cũng bổ ra một đao về phía đối phương.
Một đao này đã dọa cho tu sĩ Vạn Ma lĩnh kia sợ tới nhảy dựng, Lục Diệp dám nhận của hắn một kích nhưng hắn lại không dám nhận của Lục Diệp một đao.
Nhiều tánh mạng đi trước đã dạy cho hắn một chân lý, đó chính là linh khí trong tay Lục Diệp mạnh đến biến thái. Nó căn bản không phải là linh khí mà tu sĩ cấp thấp có thể sở hữu được.