Ngay lúc ấy, trong đầu nàng xuất hiện cơn đau tựa như kim châm, thất khiếu chảy máu tươi màu đen đỏ, mặc dù nàng đã quỳ rạp xuống lôi đài, toàn thân vô cùng chật vật, tuy nhiên nàng vẫn ngẩng đầu nhìn thẳng vào Lục Diệp đang vọt tới, tâm thần khống chế Hỏa Cự Nhân lao lên nghênh đón.
Ngay lúc sóng nhiệt tấn công tới, Lục Diệp lại theo bản năng nâng thanh đao bị gãy lên chém một cái.
Trước đó, hắn có thể còn sống dưới sự công kích của một đạo thuật pháp, toàn bộ là nhờ vào phúc của Ngự Thủ linh văn. Ngay khi uy năng của thuật pháp kia đánh tới, hắn lập tức thúc giục một đạo Ngự Thủ linh văn bao bọc toàn thân.
Chuyện này khiến cho chút linh lực vốn không còn nhiều trong cơ thể đã tiêu hao gần như sạch sẽ.