Trong bóng tối vô biên, một tầng gợn sóng khẽ lay động, theo tầng gợn sóng kia khuếch tán ra ngoài, ý thức đã mất đi bắt đầu khôi phục.
Cũng không biết trải qua bao lâu, bóng tối bị xé rách, một cơn đau đớn và cảm giác ngứa ngáy không cách nào tả được cùng nhau đánh úp lại, Lục Diệp chợt mở mắt.
Trong mơ hồ, hắn nhìn thấy hai bóng dáng đang đứng bên giường, một người trong đó lập tức ngồi xuống, cầm lấy tay hắn, linh lực mềm mỏng theo bàn tay dũng mãnh tràn vào cơ thể, điều tra tình huống.
Tầm nhìn có chút mơ hồ, hắn nhìn không rõ hình dáng của người này nhưng có thể xác định được đối phương là một nữ tử.