Hắn vừa động tâm niệm, đôi cánh nhẹ nhàng bay múa, cuồng phong đã gào thét bốc lên, cả người Lục Diệp bỗng nhiên hóa thành một đạo ánh lửa, xiêu xiêu vẹo vẹo bay về một phía.
Chưởng giáo vung bàn tay to lên, một luồng linh lực nhu hòa quấn lấy Lục Diệp, giúp hắn đứng vững ở giữa không trung.
Lục Diệp nhìn một gốc đại thụ không xa trước mặt, trên trán toát ra mồ hôi lạnh, may mắn có chưởng giáo ở bên cạnh trông coi, nếu không hắn tuyệt đối sẽ bị đâm không nhẹ.
Chưởng giáo chậm rãi thu hồi linh lực, Lục Diệp lại khống chế linh lực vào cánh chim phía sau, tiếp tục thử phi hành