Cùng lúc ấy, hai bên trái phải chợt có sát khí tuôn ra, là Hách Nhân huynh muội ở một bên phối hợp tác chiến, đã ra tay. Từ lúc bắt đầu tu hành, hai huynh muội này vẫn một mực đi với nhau như hình với bóng, tâm ý tương thông, đương nhiên khỏi phải bàn về trình độ phối hợp.
Quỷ tu Kình Thiên tông càng thêm kinh hoảng, vừa rồi gã chỉ chú ý tới Lục Diệp, thật sự không nghĩ tới ở phụ cận còn có hai người, hơn nữa bọn họ còn là tu sĩ cùng lưu phái với gã.
Đều là quỷ tu, đương nhiên là gã biết hậu quả khi bị quỷ tu đánh, dưới kinh hãi, linh lực trong cơ thể gã lập tức tuôn ra quanh thân, thân mình hạ thấp xuống.
Hai tiếng “Xuy xuy” nho nhỏ vang lên, máu tươi cuồng phun. Ngay trong khoảnh khắc Hách Nhân huynh muội lộ ra bóng dáng, bọn họ đã lưu lại trên người quỷ tu kia một miệng vết thương sâu hoắm, có thể nhìn thấy tận xương.