Chương 75: Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch)

Trực giác dã thú +2

Phiên bản dịch 7086 chữ

“Ầm ầm!!!”

Sấm sét hiện lên trên không trung.

Cũng chính vào lúc này, Tô Bạch đạp một cái, nhảy ra ngoài, theo bọt nước vẩy ra, hắn dừng lại trên mái nhà đối diện.

Tiếp theo, hắn lại vọt tới phía trước, trực tiếp xông lên một bức tường, một tay nắm trên vách tường bên cạnh, ngay sau đó tay kia bắt lấy rào bảo vệ phía trên, cứng rắn kéo chính mình lên.

Làm xong những việc này, Tô Bạch lại lộn nhào giữa những tòa nhà cao tầng.

Cái này cũng là do hắn có kỹ xảo parkour còn có lực lượng +3, nhanh nhẹn +1 thêm vào, mới có thể làm như vậy.

Nếu đổi lại thành người đam mê parkour khác, chạy trong ngày mưa như thế này, tuyệt đối sẽ ngã chết.

Mà nguyên do Tô Bạch làm như vậy, chính là bởi vì điểm này.

Chỉ có như vậy, hắn mới có thể làm cho cảnh sát hoàn toàn không có khả năng nghi ngờ đến chỗ này.

Dù sao, ai sẽ nghĩ đến có người sẽ giấu diếm quần áo linh tinh ở trong ngày mưa to thế này chứ?

Ngày mưa parkour ở chỗ này còn có một chỗ tốt, hắn có thể lợi dụng cơn mưa xóa sạch đế giày của hắn.

Như vậy, tuy rằng hắn sẽ để lại dấu giày trên vách tường, nhưng ngày hôm sau sẽ khô lại, không để lại một dấu vết nào.

“Bộp!”

Tô Bạch nhảy xuống từ nóc một tòa nhà cao tầng, dừng ở trên một đống đồ linh tinh.

Ở trong này chồng chất đủ loại đồ, có xe nôi cho trẻ sơ sinh, và một ít vật liệu gỗ, hộp xốp, sách vở, nệm bị hỏng linh tinh.

Cửa của mái nhà cũng khóa cứng, ổ khóa trên cửa rỉ sét loang lổ, vừa nhìn đã biết rất lâu rồi không ai đụng đến.

Tô Bạch cởi quần áo bên ngoài của mình ra, sau đó dùng Ma Thiết cắt từng cái.

Tiếp theo hắn xé biểu tượng trên nón xuống, cắt thành từng mảnh, sau đó ném cùng với những mảnh vải này xuống đống đồ linh tinh.

Thoạt nhìn đống đồ này đã rất lâu rồi không có ai dọn dẹp, cho nên cho dù tương lai có ai phát hiện, cũng sẽ không có gì ngạc nhiên, ngược lại sẽ dọn sạch hết luôn.

Thậm chí, người chủ của nơi này nhận ra sự khác thường cũng sẽ không báo án, dù sao không có chuyện gì thì ai báo án làm gì? Không phải là không có chuyện lại tìm chuyện à?

Làm xong những việc này, Tô Bạch tìm một chỗ trong thành phố rồi nhảy xuống, vào trong một cửa hàng cũ mua một cái ô, xuôi theo đường nhỏ đi về phía trước.

Dọc theo đường đi này, lúc hắn đi vô cùng cẩn thận, tránh né tất cả camera trên đường, cho dù có một ít không né tránh được, hắn cũng dùng ô che khuất khuôn mặt.

Đợi về đến nhà mình, Tô Bạch đi vào phòng, bắt đầu tắm rửa.

Lúc tắm rửa, trong đầu hắn bắt đầu lật xem trí nhớ dọc theo đường đi của mình, xem xét có để sót chỗ nào hay không.

Sau khi nhìn liên liên tục mấy lần, Tô Bạch phát hiện cũng không có để sót chỗ nào thì yên tâm.

Dấu vết dọc theo đường đi hắn đều xử lý vô cùng tốt.

Nghĩ đến đây, Tô Bạch cũng nhớ tới lời nói của quái nhân mặt mèo kia, nếu thông qua thử thách, đối phương sẽ trợ giúp chính mình dọn dẹp tất cả tai họa về sau.

Đáng tiếc, chính mình hẳn là không thông qua thử thách.

“Chỉ là, rốt cuộc người này muốn làm cái gì.”

Tô Bạch đi ra từ trong phòng, mày hơi nhăn lại.

Cho tới bây giờ hắn còn không biết rốt cuộc quái nhân mặt mèo kia tìm hắn là vì cái gì, cũng không biết thử thách là cái gì.

Ma tiếp xúc lần thứ hai với đối phương, Tô Bạch cũng cảm giác được quái nhân mặt mèo này có một chút khác với hắn sống lại.

Quái nhân mặt mèo này ngoại trừ làm một ít chuyện quá đáng với hắn ở trong mơ, thật ra vẫn không có tạo thành tổn thương mang tính thực chất đối với hắn.

Nhìn trước mắt, quái nhân mặt mèo này dường như không phải kẻ địch.

Đương nhiên, tuy rằng hắn nghĩ như vậy, trong lòng vẫn có tâm cảnh giác đối với quái nhân mặt mèo này như cũ, bằng không hắn cũng sẽ không nghĩ ra phương pháp dùng Ma Thiết đến khắc chế cõi mộng.

Thậm chí lúc gặp được đối phương hôm nay, hắn đã nghĩ đến làm sao giết chết đối phương.

Tô Bạch lắc đầu, trước hết quăng chuyện quái nhân mặt mèo này ra sau đầu.

Hiện giờ thực lực của hắn vẫn còn hơi chênh lệch nhất định với quái nhân mặt mèo, hiện giờ có nghĩ nhiều thêm nữa cũng không bằng cố gắng tăng lên thực lực của chính mình.

Chỉ cần thực lực của chính mình đầy đủ, bất kể đối phương có mưu mô gì, đều sẽ không chỗ nào che giấu dưới thực lực.

Sau đó, Tô Bạch nhìn về phía cánh tay trái của mình, ở phía trên có một hoa văn quan tài hoàng kim.

Hiện giờ, đường vân màu đen trên quan tài hoàng kim này đã trải rộng cả quan tài hoàng kim, hơn nữa mơ hồ tản ra ánh sáng nhạt, giống như là một vật còn sống.

Đây là quan tài hoàng kim xảy ra thay đổi sau khi hắn giết Đinh Tuấn.

Đường vân màu đen đã hoàn chỉnh rồi!

Lúc này, Tô Bạch mơ hồ cảm giác được bên trong đường vân màu đen này dường như có chỗ tốt cực lớn.

Hắn suy nghĩ một chút, vươn ngón trỏ tay phải đụng lên đường vân màu đen trên quan tài hoàng kim.

Lúc ngón tay hắn đụng vào, đường vân màu đen bắt đầu ngưng tụ trong nháy mắt, lấy ngón tay phải của hắn làm trung tâm, hình thành một điểm đen rõ màu đen.

“Đã thu thập xong bảo quan cấp thấp, nhận được một điểm thuộc tính không thuộc tính, điểm thuộc tính này có thể biến thành bất kỳ điểm thuộc tính nào có được hiện giờ.”

Cảm giác tin tức trong đó, Tô Bạch giật mình, tuy rằng hắn nghĩ tới sau khi hoa văn này được bổ sung toàn bộ rất có thể sẽ cho hắn thu hoạch, nhưng mà hắn thật không ngờ thu hoạch vậy mà lớn như thế.

Điểm thuộc tính này, vậy mà có thể thêm vào trên bất kỳ điểm thuộc tính nào.

Nói cách khác điểm thuộc tính này không chỉ có thể thêm vào trên điểm thuộc tính cơ bản như lực lượng vân vân, thậm chí có thể thêm vào trên điểm thuộc tính đặc biệt loại kỹ xảo chém giết này.

Tô Bạch nhìn điểm sáng màu đen kia trên đầu ngón tay, rơi vào trong suy tư.

Kinh ngạc mừng rỡ này làm cho hắn hơi không tưởng tượng được.

Cho nên dẫn đến hắn hiện giờ cũng nghĩ không ra điểm thuộc tính này nên dùng ở chỗ nào.

Hắn suy nghĩ một hồi, trong lòng đã có quyết định.

Đầu tiên, điểm thuộc tính không thuộc tính này thêm vào trên thuộc tính cơ bản thì tuyệt đối là một việc vô cùng lãng phí.

Bởi vì giá trị của điểm thuộc tính cơ bản hoàn toàn không thể so sánh với điểm thuộc tính đặc biệt.

Dù sao điểm thuộc tính cơ bản là điểm thuộc tính đạt được sau khi người thường chết đi, rất là bình thường.

Sau này tỷ lệ hắn đạt được cực cao.

Mà điểm thuộc tính đặc biệt là đạt được sau khi người sống lại chết đi.

Loại điểm thuộc tính này vô cùng mạnh, điểm thuộc tính đặc biệt hắn nhận được bây giờ cũng chỉ có ba cái kỹ xảo chém giết, kỹ xảo parkour, và trực giác dã thú.

Ba cái này đều có trợ giúp rất lớn đối với hắn.

“Vậy ngươi đi.” Tô Bạch hấp thu điểm không thuộc tính màu đen vào trong cơ thể.

Sau đó, một tin tức truyền đến.

“Cảm giác điểm không thuộc tính thay đổi, nhận được một điểm thuộc tính đặc biệt, cảm giác dã thú +1.”

Tô Bạch cảm nhận được sự thay đổi của điểm thuộc tính này, hơi hơi nhắm mắt lại, lập tức cảm giác tất cả xung quanh đều trở nên vô cùng rõ ràng.

Hiện giờ hắn có thể cảm giác được ở ngoài cửa sổ có hai con chim sẻ đang trú mưa trên ban công trên lầu, cũng cảm nhận được có một con nhện đang đong đưa trong gió trên mạng nhện ở ban công bên cạnh.

Hơn nữa, hắn còn cảm giác được trên lầu…

Còn có thể có tư thế này à?

Tô Bạch mở mắt ra, trong đó tràn đầy vẻ khiếp sợ.

Bạn đang đọc Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch) của Phong Nam Bắc

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    42

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!