Công Thâu Vũ lặng lẽ nhìn Tần Tranh, thấy sắc mặt hắn trầm tĩnh nhưng ánh mắt lại vô cùng kiên định, liền lập tức hiểu được ý của hắn.
“Tần Tranh huynh, ngươi lẽ nào đã quên, lúc tiến vào, đại sư huynh chân truyền của quý tông đã dặn dò thế nào sao? Hắn bảo hai nhà chúng ta phải chung tay hợp tác, tranh đoạt cơ duyên trong bí cảnh này, nay ngươi muốn đơn phương hủy ước, ngươi đã nghĩ kỹ nên giải thích với Càn Lăng Tiêu tiền bối thế nào chưa?”
“Đây là chuyện của Càn Khôn Tông chúng ta, không phiền Vũ công tử phải bận tâm.” Tần Tranh hờ hững nói.
“Tốt, rất tốt.” Sắc mặt Công Thâu Vũ trở nên âm trầm, “Hy vọng Tần Tranh huynh không hối hận về lựa chọn hôm nay.”