Cá nát tôm thối đương nhiên là chỉ những tài khoản dắt mũi trên mạng kia.
Vương Húc trầm giọng nói: “Bọn họ còn chưa đủ tư cách đâu, tôi cảm thấy nếu mọi người đã cảm thấy bài hát của Hứa Diệp tục tằng, vậy thì tôi sẽ biến nó trở nên ưu nhã.”
Sắc mặt Triệu Văn Viễn ngừng lại, ông ấy chẳng còn lạ gì Vương Húc, ông ấy biết sau lưng ông chủ phật hệ này cũng có năng lực kinh người.
Nếu Vương Húc muốn ưu nhã thật, cũng không phải là không thể làm được.
Nhưng cái giá phải trả không phải tiền.
Sắc mặt Triệu Văn Viễn bất lực nói: “Được rồi, được rồi, vậy thì làm đi, tôi đến công ty là để dưỡng lão, kết quả lại bị ông cuốn vào, chưa từng có một ngày tốt lành.”
Bên kia, ba người Hứa Diệp cùng ra ngoài ăn cơm, sau đó hắn và Trần Vũ Hân đến phòng thu âm của công ty giải trí Thanh Quang.
Hắn vốn chưa nghĩ ra vòng tiếp theo sẽ hát bài gì, nhưng sau khi xem Weibo xong, hắn đã có ý tưởng.
Bây giờ Hứa Diệp có tích góp điểm tích lũy cũng vô dụng, hắn dự định lần tới sẽ rút mười phát liên tục.
Lần này hắn không định rút tác phẩm, mà dùng phiếu đổi bài hát kia.
Hứa Diệp vẫn còn nhớ rất nhiều tác phẩm hay ở Trái Đất kiếp trước.
Rất nhiều tác phẩm ưu tú, tùy tiện tìm một bài cũng có thể áp đảo.
Chỉ là Hứa Diệp đang quấn quít nghĩ xem phải nhắng nhít trên sân khấu như thế nào.
Bây giờ, hắn đã nghĩ ra cách rồi.
Hứa Diệp trực tiếp sử dụng phiếu đổi bài hát, đổi thành một tác phẩm mà rất nhiều người trên Trái Đất nghe đến thuộc lòng.
“Chị Trần, em gửi file của bài hát này cho chị, chị nghe thử chút đi.”
Hứa Diệp lưu dữ liệu của bài hát vào điện thoại, sau đó gửi cho Trần Vũ Hân.
Trần Vũ Hân khẽ mỉm cười, cầm điện thoại ra xem.
Khi cô ấy mở file bài hát ra, sau khi xem xong, cả người ngây ra như phỗng.
“Đây là cậu viết sao?”
Hứa Diệp cười một tiếng, không nói gì.
Trần Vũ Hân tiếp tục cúi xuống xem, đợi sau khi xem xong, cô ấy nghi ngờ nói: “Bài này có hơi không giống với phong cách trước đây của cậu.”
Hai bài hát lúc trước đều vô cùng sến súa.
Nếu chỉ xem lời bài hát của tác phẩm này, khác hẳn với hai bài trước.
Hứa Diệp nói: “Thay đổi phong cách bài hát, nhưng con người em sẽ không thay đổi, hôm nay chúng ta bắt đầu luyện bài hát này đi.”
Trần Vũ Hân gật đầu, cô ấy không có ý kiến gì đối với chuyện này.
Nếu như công ty đã muốn cô ấy dốc toàn lực phối hợp với Hứa Diệp, vậy thì đương nhiên cô ấy sẽ không lơ là.
Hứa Diệp có yêu cầu gì thì cứ thỏa mãn thôi.
Hai người tìm đồng nghiệp phụ trách phòng thu âm đến hỗ trợ, sau đó bắt đầu luyện tập bài hát.
Đợi sau khi hát thử lần đầu tiên, Trần Vũ Hân đã có thể cảm nhận được trình độ của bài hát này.
Bài hát này chắc chắn là một kiệt tác.
Cô ấy đã hiểu tại sao Hứa Diệp nói phong cách thay đổi, nhưng con người hắn sẽ không thay đổi rồi.
Trần Vũ Hân nhìn Hứa Diệp, có chút lo lắng nói: “Cậu ca hát như thế sẽ bị đánh thật đó, nhất định phải làm thế này sao?”
“Chị còn không hiểu em ạ?” Hứa Diệp hỏi ngược lại.
Trần Vũ Hân lộ ra vẻ bất lực, cô ấy thật sự đã bị Hứa Diệp chỉnh cho hết ý kiến rồi.
Mạch não của cậu đúng là khác người!
Nhưng đây là tiết mục của Hứa Diệp, cô ấy chỉ là khách mời song ca, cũng không tiện nói năng gì.
“Chị bó tay với cậu đấy, cứ dựa theo ý cậu mà làm.”
Hai người tiếp tục luyện tập ở đây.
Bài hát này là nam nữ song ca, trong đó đã xử lý một vài chi tiết, có yêu cầu rất cao về kiến thức cơ bản của ca sĩ.
Căn cơ của Hứa Diệp vẫn còn kém Trần Vũ Hân một khoảng, hắn còn phải luyện tập nhiều.
Buổi tối, Hứa Diệp trở về ký túc xá Ngôi Sao.
Ngày thường của chương trình còn phải thu hình tiếp.
Lúc về đến ký túc xá, hắn không nhìn thấy Đổng Ngọc Khôn đâu, bắt đầu ngây ngẩn trong phòng ngủ, lấy điện thoại ra xem.
Trải qua cả ngày lên men, độ thảo luận của đề tài “Bài hát mì ăn liền không nên được ủng hộ” đã lên cao.
Rất nhiều cư dân mạng đều đang phát biểu quan điểm của mình.
Dưới Weibo của Hứa Diệp, đến từ những fan hâm mộ Viện Hỏa Hoa, bọn họ đều đang bình luận dưới Weibo của hắn.
“Viện trưởng, bọn họ nói những thứ cậu viết chỉ là bài hát mì ăn liền, thế nhưng con người tôi tục tằng, tôi cứ thích nghe mấy bài mì ăn liền đấy.”
“Không có khuyết điểm thì ai lại nghe bài hát của Hứa Diệp chứ, ngay cả bài «Nhiệt Tâm 105°C Của Cậu», tôi cũng phải nghe bản của viện trưởng!”
“Viện trưởng, hy vọng cậu sẽ viết ra một bài hát mì ăn liền nữa, để cho bọn họ biết rõ, trình độ của cậu chính là không có trình độ!”
“Thế nhưng tôi cảm thấy, Viện trưởng nên đứng ra lên tiếng chứ, cậu phải thoải mái thừa nhận những gì bọn họ nói là đúng!”
Các bệnh nhân của Viện Hỏa Hoa xem náo nhiệt không chê lớn chuyện, bọn họ thậm chí còn không buồn phỉ nhổ những người đang mắng chửi Hứa Diệp trên mạng.