Vậy phải trao đổi thế nào đây?
Lưu Chương quyết định sẽ nắm quyền chủ động, không thể bị Hứa Diệp nắm mũi dẫn đi nữa.
“Cậu ngồi xuống trước đi.”
Lần này Hứa Diệp không nói gì, ngồi xuống ghế sô pha đối diện Lưu Chương.
Công ty giải trí Thanh Điểu muốn ký hợp đồng với hắn, chuyện này Trịnh Vũ đã từng nhắc đến.
Hứa Diệp cũng biết rõ thái độ của Vương Húc.
Ông ấy căn bản không để chuyện này ở trong lòng.
Hứa Diệp cũng chưa từng nghĩ sẽ rời khỏi công ty giải trí Thanh Quang.
Công ty lớn có nhiều tài nguyên, nhưng nghệ sĩ thì mấy ai có quyền được chọn chứ?
Nếu đến công ty giải trí Thanh Điểu thật, chắc chắn Hứa Diệp sẽ trở thành một quân cờ trong tay Tống Chính Kỳ, còn là kiểu không có sức phản kháng.
Chuyện mà Tống Chính Kỳ không biết là lúc Hứa Diệp ký hợp đồng với công ty giải trí Thanh Quang, hắn nắm trong tay quyền tự chủ rất lớn.
Con người Vương Húc đối đãi với người khác rất hào phóng, bằng không đã chẳng có nhiều nghệ sĩ đồng ý ở lại công ty giải trí Thanh Quang như vậy.
Ông chủ Phật hệ này vì người khác mà Phật hệ, mở công ty Phật hệ, nghệ sĩ dưới trướng cũng rất Phật hệ.
Hứa Diệp một năm chẳng làm ăn gì, tiền lương và phúc lợi vẫn hưởng như thường, tiền lương còn giống như lúc thực tập vậy.
Người của công ty này đều là nhân tài, nói chuyện lại dễ nghe, cần gì phải rời khỏi chứ.
Cho dù có rời khỏi, Hứa Diệp sẽ ra ngoài tự mình làm, không đến công ty khác.
Lưu Chương nói ngay vào điểm chính: “Chắc hẳn bên phía công ty giải trí Thanh Quang đã nói với cậu rồi, tôi cũng không cần phải nói thêm nữa, tổng giám đốc Tống rất thích cậu, cũng rất xem trọng cậu, nếu cậu đồng ý đến công ty giải trí Thanh Điểu chúng tôi, chúng tôi có thể trực tiếp cung cấp lượng tuyên truyền cho cậu.”
Chương trình «Những Ngôi Sao Ngày Mai» được phát sóng trên Video QQ và Orange Video.
Độ phổ biến của Video QQ rất lớn, nhưng Orange Video thì khác.
Cổ quyền phía sau công ty này vô cùng phức tạp, mà vừa hay công ty giải trí Thanh Điểu có quyền phát biểu nhất định trong đó.
Trên diễn đàn Video, có rất nhiều video ngoài lề liên quan đến chương trình «Những Ngôi Sao Ngày Mai», video tuyên truyền… Những thứ này đều là chỗ có thể động tay động chân.
Ví dụ như đẩy mấy video liên quan đến Hứa Diệp lên, vậy là có thể tăng thêm lượng tuyên truyền.
Có rất nhiều chỗ có thể ra tay.
Thực lực của công ty lớn là thứ mà công ty nhỏ căn bản không thể tưởng tượng nổi, công ty giải trí Thanh Quang không có năng lực này.
Hứa Diệp gật đầu một cái, lấy ra hộp dụng cụ ăn uống ở trong túi quần.
Biểu cảm của Lưu Chương lập tức cứng đờ.
“Tổng thanh tra Lưu, ông nói tiếp đi.” Hứa Diệp mỉm cười nói.
Lưu Chương đè suy nghĩ muốn điên cuồng giễu cợt xuống, tiếp tục nói: “Công ty giải trí Thanh Điểu chúng tôi nắm giữ rất nhiều tài nguyên lớn trong ngành…”
Hứa Diệp mở hộp, lấy đũa từ trong đó ra.
Lưu Chương chấm hỏi đầy đầu.
Chúng ta đang nói chuyện làm ăn, cậu lấy đũa ra làm gì vậy?
Hứa Diệp cười nói: “Tổng thanh tra Lưu, ông cứ nói tiếp đi, tôi hơi khát, nên muốn uống miếng trà.”
“Ồ.”
Lưu Chương theo bản năng gật đầu một cái, tiếp tục nói: “Về phương diện điện ảnh…”
Hứa Diệp lấy chiếc ly dùng một lần ở trên bàn ra, rót nước vào trong đó.
Sự chú ý của Lưu Chương đã bị động tác của Hứa Diệp thu hút.
Không phải cậu muốn pha trà sao?
Rót nước làm gì đấy?
Không phải lá trà còn chưa cho vào hay sao?
Nghe thấy âm thanh đã dừng lại, Hứa Diệp lại nói: “Tổng thanh tra Lưu, tôi vẫn đang nghe, ông cứ tiếp tục đi.”
Tiếp tục cái khỉ mốc!
Lưu Chương cảm thấy mình giống như đang đàn gảy tai trâu.
Quan trọng là cậu định pha trà kiểu gì?
Lưu Chương đã bị động tác của Hứa Diệp hoàn toàn thu hút.
Ông ta rất muốn biết, rốt cuộc đôi đũa ở trong tay của Hứa Diệp có tác dụng gì.
Không đúng, tại sao cậu ta lại mang theo dụng cụ ăn uống ở trên người chứ!
Lưu Chương lắc đầu, vội vàng nhớ đến đôi chân thon dài của nữ thư ký, lúc này mới tiếp tục nói: “Về phần hình tượng đại sứ quảng cáo…”
Lúc này, Hứa Diệp cầm hộp trà ở trên bàn lên.
Đây là lá trà do tổ chương trình chuẩn bị, chất lượng bình thường, không ngon cũng không dở.
Lưu Chương vừa nói, ánh mắt lại vô thức bị động tác của Hứa Diệp thu hút.
Hứa Diệp mở hộp trà ra, cầm đũa lên, đưa vào bên trong hộp trà, gắp một ít lá trà ra.
Đôi mắt của Lưu Chương dần dần trợn trừng, tầm mắt chuyển động theo tay của Hứa Diệp.
Đúng lúc này, Hứa Diệp gắp một lá trà lên, nhanh chóng cho vào trong miệng.
Sau khi nhai mấy cái, hắn cầm ly nước lên uống một ngụm lớn.
Sau đó lắc lắc đầu.
Ừng ực một tiếng.
Lá trà ở trong miệng được nuốt xuống.
Bên phía đối diện, đôi mắt của Lưu Chương trợn to, biểu cảm vô cùng kinh hoàng.
Đây là kiểu uống trà gì đây?