Trần Tích thành khẩn chắp tay: "Hoàng huynh, mua bán không thành thì tình nghĩa vẫn còn, hay là chư vị ở lại uống chén rượu, xem như ta tạ lỗi với chư vị! Nếu không được, Hoàng huynh cứ gom đủ bạc mua hết ba mươi vạn dẫn đi, tại hạ vẫn tính cho ngươi giá hai lượng một tấm!"
Hoàng Khuyết trầm giọng: "Không cần..."
Trần Tích đứng trong ánh đèn, lặng lẽ nhìn Hoàng Khuyết và những người khác đi xa!
Bào ca nhìn Trần Tích, dùng ngón út gãi gãi trán: "Ngươi vừa rồi nói chuyện có phải là hơi bất nghĩa rồi không?"