Nói dối là một loại bản lĩnh.
Có thể nói dối trước mặt mọi người mà mặt không đổi sắc, đó là một bản lĩnh lớn.
Mà có thể trước mặt một đám Kim Đan hậu kỳ, thậm chí là các man tướng, đại trưởng lão, đại tù trưởng của các bộ lạc lớn, và cả hai vị Vu Chúc đại nhân thân phận tôn quý, mà vẫn đường hoàng nói dối — cho dù những gì hắn nói thật sự là lời dối trá, thì bản lĩnh này cũng không tầm thường.
Ít nhất thì lá gan này, thật sự rất lớn.