"Lão gia tử, ta nhớ rất rõ, xin hãy yên tâm." Khương Vọng nghiêm túc gật đầu, đứng dậy nói: "Mọi người cứ từ từ ăn, đừng ăn hết món Sương Hoa Phi Ngư ta thích... Ta sẽ trở về ăn bát cơm thứ hai."
Nói xong hắn liền muốn ra cửa, nhưng bỗng nhiên trong lòng có cảm giác. Hắn cười nói với Tả Quang Thù: "Quang Thù, lát nữa nếu Đấu Chiêu có đến, ngươi liền nói với hắn, ta ra ngoài có chút việc, lập tức sẽ trở về – bảo hắn ngồi đó đợi ta, tuyệt đối đừng đi đâu."
Hừm?