Cùng loại người này sinh ra trong một thế hệ, xét trên một ý nghĩa nào đó, là đại bất hạnh!
"Nếu muốn phong ấn trạng thái thiên nhân này, Trần huynh có ý tưởng gì không?" Đợi Trần Trị Đào cảm xúc hơi dịu lại, Khương Vọng liền lên tiếng hỏi.
"Ta không biết." Trần Trị Đào mờ mịt lắc đầu: "Chuyện này không thể làm được."
"Nếu là chuyện dễ dàng nhìn thấy khả năng thành công, ta đã chẳng tìm đến Trần huynh. Chỉ có độ khó phong ấn cao nhất, mới cần đến người có tài hoa phong ấn bậc nhất như huynh." Khương Vọng chậm rãi nói: "Trong tất cả các tu sĩ đồng lứa mà ta từng gặp, tạo nghệ về phong ấn của huynh là độc nhất vô nhị, không ai sánh bằng."