“Ẩm thực Hoàng Lương Đài, thiên hạ vô song, Khương Vọng bụng có sâu thèm, kêu gào cả ngày, chỉ chờ rảnh rỗi.” Khương Vọng hướng vị tiền bối này chắp tay: “Đa tạ tiền bối quan tâm, vãn bối đang trên đường.”
Khuất Tấn Quỳ nhìn hắn, cuối cùng không đứng dậy.
Hôm nay nếu Tả Hiêu ở đây, e rằng đã có thể xách tai Khương Vọng đi ngay. Nhưng Khuất Tấn Quỳ dù sao cũng chưa thân cận đến mức đó.