Chương 110: [Dịch] Cửa Tiệm Tạp Hóa Của Tôi Bị Trói Chặt Với Hệ Thống Giao Dịch Vị Diện

Chương 110

Phiên bản dịch 3964 chữ

Ba trưởng thôn vốn định chọn nhiều người một chút, nhiều người sức lớn, chắc chắn không có sơ hở nào.

Nhưng Từ Trường Công cho rằng nhiều người ngược lại đánh rắn động cỏ, hơn nữa bọn họ đã lựa chọn mai phục, đại biểu bọn họ đã là cùng đường mạt lộ, chỉ có thể liều một lần.

Ác phỉ như vậy, không cần thiết đi nhiều người.

Hơn nữa, hắn ta còn đi cùng.

Cuối cùng Từ Trường Công chọn ra mười người trong ba thôn, Lưu Hổ chính là một người trong số đó.

Hắn là thợ săn, vóc dáng so với thôn dân bình thường cường tráng hơn một chút, tự nhiên là bị liếc mắt một cái chọn trúng.

Lưu Hổ cầm dao chẻ củi đi ra, hắn không nhìn về phía Từ Trường Công, mà là tìm Dương thôn trưởng, trầm giọng mở miệng.

"Thôn trưởng, nếu ta không về được, người trong thôn hãy phụng dưỡng mẫu thân giúp ta, chăm sóc ấu nữ của ta."

Dương thôn trưởng chỉ tay lên trời thề, con mắt đỏ bừng: "Ta lấy tính mạng đảm bảo."

Văn Anh liếc nhìn Từ Trường Công, cất cao giọng nói: "Lưu Hổ thúc, Từ tiên sinh chính là cao thủ, nếu có thể dẫn các ngươi đi, khẳng định cũng có thể dẫn các ngươi trở về."

Lưu Hổ ôm quyền, chân thành nói: "Đa tạ Từ tiên sinh."

Từ Trường Công lần đầu tiên đối với những thôn dân này lau mắt mà nhìn, đều sợ có mạng đi không có mạng về, nhưng không ai lùi bước, bọn họ chỉ là tâm tình nặng nề cùng người nhà lần lượt từ biệt.

Không sai, có người như vậy, đội ngũ này đoán chừng có thể đi lâu hơn một chút.

Nếu như may mắn, bọn họ thật sự có thể sống đến cuối cùng.

Từ Trường Công cao giọng nói: "Yên tâm đi, chỉ cần nghe lệnh của ta, ta đảm bảo các ngươi sẽ an toàn trở về."

Sau khi hắn ta cáo biệt Lăng Vân Hàn, mang theo mười người rời đi.

Dương Truy Vân cầm lấy dao thái rau trong nhà, thừa dịp đêm tối, đi theo.

-

Trình Hạnh nắm chặt cánh tay Dương lão đại bên cạnh, cắn chặt răng: "Sao chàng có thể không cho ta ngăn cản!"

Nàng ấy biết ngay là hổ nha đầu này muốn đi, nàng cũng không nhìn xem đối diện là cái gì!

Đó là ác phỉ, không phải gà rừng khỉ hoang sau núi, việc này nguy hiểm cỡ nào, nàng không biết, chẳng lẽ cha nàng cũng không biết sao!

Dương lão đại cầm tay Trình Hạnh: "Nàng không ngăn được đâu."

Việc này cũng không phải lần đầu tiên, năm ấy xe ngựa của huyện lệnh thiếu chút nữa đụng vào một đứa nhỏ đi ngang qua, nàng đi lên liền ngăn cản chiếc xe kia.

Đầu xe nhấn một cái, cái đuôi vểnh lên, Huyện lệnh thiếu chút nữa ngã ra tại chỗ.

Cũng chính là khi đó có vô số ánh mắt nhìn, huyện lệnh này mới không phát tác, sau đó lại bởi vì tình hình hạn hán không rảnh bận tâm, bọn họ lúc này mới tránh được một kiếp.

Ngươi nói nàng không biết đó là huyện lệnh sao, nàng biết.

Nhưng nàng biết nếu nàng không động thủ, đứa bé kia chỉ có một con đường chết.

Mà những dân chúng bình thường làm cha làm mẹ như bọn họ, tuy biết dân không thể chọc quan, nhưng ngươi tuyệt đối không nói ra được nửa chữ không với nàng.

Bởi vì nàng làm rất tốt.

Đáy mắt hai người đỏ bừng, nước mắt chảy xuống, tự biết ngày đó nữ nhi mình sức lực khác hẳn với người thường, đáy lòng bọn họ sợ hãi nhiều hơn kiêu ngạo.

Hiện giờ, ngày này vẫn tới.

Phùng Quế Hoa rũ mắt xuống, giọng nói có chút trúc trắc: "Năm đó thầy bói nói, Đại Nha chính là mệnh tướng quân, tướng quân chính là ghét ác như cừu."

Dương lão nhân ngẩng đầu nhìn trời: "Tiểu Vân không có việc gì, ông trời cho con bé một phen khí lực như vậy, khẳng định sẽ che chở con bé đến cuối cùng."

-

Từ Trường Công dẫn người một đường bôn tẩu, ngẫu nhiên quay đầu nhìn lại, phát hiện mười người đều có thể theo kịp, hơi hài lòng một chút.

Chờ tới gần chỗ Tô lão bản nói, Từ Trường Công ra hiệu, ý bảo mấy người hạ thấp giọng, cẩn thận tới gần.

Nơi này ban đầu đại khái là một sườn núi, chỗ cao của sườn núi có lõm xuống, hơn nữa sau khi trời tối thật đúng là nơi tốt để ẩn thân.

Triền đất cách mặt đất một khoảng, nếu tặc nhân cầm lưỡi đao trong tay đột nhiên trượt xuống từ sườn núi cao, lao vào đám người chạy nạn như chó điên, rất có thể sẽ thành công.

Dù sao những thôn dân kia vẫn còn quá yếu.

Bạn đang đọc [Dịch] Cửa Tiệm Tạp Hóa Của Tôi Bị Trói Chặt Với Hệ Thống Giao Dịch Vị Diện của Ái Cật Quất Tử Đích Bì Bì

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    7mth ago

  • Lượt đọc

    43

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!